HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 735

Cận Thế Phong yên lặng đứng dậy, khe khẽ nhấc chiếc chăn bông đắp

trên người, vén chiếc áo ngủ của Yên Lam lên, cúi người hôn bụng dưới
của nàng.

Một chất lỏng ấm áp chậm rãi chảy theo hộc mắt của hắn xuống hai má,

rồi xuống đến quai hàm và rơi xuống bụng dưới của Yên Lam, lần lượt từng
giọt, những giọt lệ nóng hổi làm ấm bỏng Yên Lam khiến toàn thân nàng
run lên.

Cận Thế Phong đưa mặt mình vùi sâu vào bụng dưới Yên Lam, cứ như là

đứa trẻ còn đang ở đó, thì thầm nói chuyện với nó.

Yên Lam vươn tay, nhẹ nhàng xoa tóc Cận Thế Phong, nước mắt cũng

tuôn trào bên hốc mắt. Nàng vẫn cho rằng mất đi đứa con là rất đau đớn, chỉ
có mình mới phải chịu đau đớn bởi vì dù sao đó cũng là 1 phần máu thịt của
mình. Nàng cứ ngấm ngầm chịu đựng không bộc phát, thế nhưng thật
không ngờ...

Hiện tại, nàng mới biết được rằng Cận Thế Phong cũng đau khổ không

kém gì, ban ngày hắn che giấu nỗi đau, giả bộ bên ngoài rất mạnh mẽ, thực
chất trong thâm tâm đau khổ mà không ai biết. Mãi đến khi đêm đến, mới
cho phép thả lỏng bản thân, bộc lộ nỗi đau. Tại đây, đêm lạnh như nước,
đau khổ như thủy triều xâm nhập trái tim càng làm người ta khó chịu.

Nhìn bộ dạng Cận Thế Phong, Yên Lam nắm chặt tay hắn rồi ôm vào

lòng. Nàng hiểu rõ rằng không có cách nào có thể rời xa Cận Thế Phong,
mặc dù bọn họ năm lần bảy lượt cãi nhau, nàng cũng lần nữa bị tổn thương,
thế nhưng nàng thật sự rất yêu hắn.

"Đừng có rời xa anh" Cận Thế Phong trầm giọng nói những lời từ đáy

lòng vào tai Yên Lam "Lam Lam, đừng rời xa anh, đừng để anh mất đi con
rồi lại mất cả em nữa, như vậy anh sẽ chịu không nổi"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.