HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 788

Cận Thiếu Phong quay đầu nhìn về phía cửa sổ, không tiếp tục nhìn cô.

“Không, cô sai rồi. Tôi đã không còn hận cô.”

“Năm năm trước, lúc cô vứt bỏ, rời khỏi tôi, tôi xác thực có hận cô, hận

đến tận xương tủy, hận không thể hủy diệt các người. Hận không thể bầm
dầm các người ra ngàn khúc. Nhưng mà, những chuyện đó điều đã qua.
Thời gian chính là liều thuốc chữa trị tất cả. Những năm qua đi, hận thù của
tôi cũng theo thời gian từ từ tan biến.”

Nghe xong những lời Cận Thế Phong nói, Triệu Ngọc Văn không còn sức

mà ngồi bệch xuống dưới đất, sự lạnh lẽo làm cho cô nhức nhối. “Tại sao
chứ? Tại sao hả? Tại sao anh không hận em hả?”

“Chỉ cần còn hận cô, chứng minh tôi vẫn còn yêu câu. Không còn yêu, tự

nhiên cũng sẽ không hận.” Cận Thế Phong nhàn nhàn nhạt nói.

“Không, Cận Thế Phong, anh rất tàn nhẫn, tại sao chứ. Tại sao anh không

hận em? Tại sao ngay cả tình cảm cuối cùng anh em cũng không có được?
Em rất muốn anh hận em, như vậy, ít ra trong tim anh vẫn còn một chổ nhỏ
nhoi dành cho em. Em cũng có thể chím lấy mãi mãi một góc nào đó trong
trái tim anh, nhưng mà, tại sao chứ, tại sao ngay cả điều này anh cũng
không cho em cơ hội??”

Nhìn thấy người con gái buồn bã ở trước mặt, trong lòng Cận Thế Phong

dường như cũng bị tác động. Điều này không liên quan đến tình yêu, chỉ là
đáng thương, đáng thương cho một người phụ nữ như vậy. “Đương nhiên,
năm đó cô đã lựa chọn Vương Mậu Đức, thì đã không thể quay đầu lại được
rồi. Bây giờ tôi đã có Lam Lam, tôi đã không đáng để cho cô đối với tôi
như vậy rồi.”

“Thế nhưng, Thiếu Phong, em hối hận rồi, em đã hối hận, năm đó, em

không nên bỏ rơi anh, em không nên bỏ anh mà đi.” Triệu Ngọc Văn hối
hận nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.