HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 949

Cận Thế Phong ngồi bên giường chăm chú nhìn Yên Lam ngủ say, lòng

anh nóng như lửa đốt. Vì sao đến bây giờ cô còn chưa tỉnh lại? Bác sĩ đã
nói, nếu vẫn chưa tỉnh lại, có khả năng sẽ vĩnh viễn không tỉnh lại được
nữa.

Không, không thể nào! Anh tuyệt đối không để chuyện này xảy ra. Cận

Thế Phong nghiến chặt răng, nội tâm kiên định.

Lần đầu tiên anh cảm nhận được nỗi sợ hãi đang bủa vây quanh mình.

Anh sợ cô bỏ lại anh một mình, sợ cô bỏ anh cô độc vượt qua quãng đời
còn lại.

Cận Thế Phong nắm lấy tay cô, bàn tay kia nhẹ nhàng đưa lên vuốt ve hai

gò má của Yên Lam. Lam Lam, tỉnh lại được không em? Lam Lam, anh sợ,
em cứ như vậy anh rất sợ!

Cận Thế Phong cứ dịu dàng thủ thỉ tâm sự bên cạnh Yên Lam mà không

chú ý đến một bóng người lặng lẽ vào phòng, đứng đằng sau anh.

“Anh là ai?” Lúc này, Cận Thế Phong mới cảm thấy có một hơi thở nặng

nề sau lưng, liền quay lại.

“Tôi ư?” Sở Mặc Hàm tự giễu cười cười, “Sở Mặc Hàm!”

“Là anh à?” Cận Thế Phong nhớ ra, người này tối hôm đó đưa Lam Lam

trở về, lại còn ôm Lam Lam của anh, khiến cho anh phát điên vì ghen. Lam
Lam lại còn nói đó chỉ là bằng hữu. “Anh tới làm gì? Sao anh biết mà đến
được?” Ánh mắt Cận Thế Phong sắc bén nhìn thẳng vào Sở Mặc Hàm.

“Tôi họ Sở, tên Sở Mặc Hàm.” Không trả lời câu hỏi của Cận Thế Phong,

Sở Mặc Hàm đem tên mình nhắc lại lần nữa.

“Sở? Sở Mặc Hàm???” Cận Thế Phong không dám tin, hướng ánh mắt

kinh ngạc nhìn về phía Sở Mặc Hàm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.