HỢP ĐỒNG TÌNH NHÂN - Trang 967

đã nếm qua bao khổ sở làm sao chị biết? Chúng tôi nằm gai nếm mật bao
năm, nếu chị biết chị cũng không nghĩ vậy. Chỉ có chị bất hạnh thôi sao?
Thế giới này người bất hạnh rất nhiều, những chuyện chị gặp phải chỉ là hạt
cát giữa sa mạc thôi.” Yên Triết vô cùng kích động, Cận Thế Phong phải
giúp cậu vỗ nhẹ lưng cho nhuận khí.

Nghe xong những lời nói thật lòng của Yên Triết, Tô Anh bất giác bình

tĩnh lại. Đúng vậy, dựa vào cái gì mà cô nói người khác, người bất hạnh
không phải chỉ một mình cô. Nói trắng ra, có lẽ cô ghen tị với Yên Lam,
ghen tị cô ấy tất cả đều tốt đẹp, khiến mình càng trở nên bất hạnh và hèn
mọn.

“Nói đi, có phải có người sai cô làm vậy không?” Giữa phòng bệnh, đột

nhiên Sở Thành Minh lên tiếng hỏi. Ông không tin bởi vì lý do nực cười
này mà cô ta xuống tay với Yên Lam.

“Không…không có…” Tô Anh giật mình, bối rối trả lời.

Nhìn Tô Anh hướng ánh mắt khiếp sợ về phía mình, ông nói tiếp: “Cô

mới đến Cận gia làm việc vài ngày, không thể có khả năng sinh ra ý nghĩ
như vậy, chuyện này chắc chắn cô đã chuẩn bị trước. Cô hiểu rõ Cận
gia,ngay cả đường lùi cô đều tính toán cả rồi. Trước đó cũng không hề quen
biết Lam Lam, rốt cuộc ai chống lưng cho cô, hả?”

Tô Anh nhìn Sở Thành Minh, đúng là gừng càng già càng cay, có thể

nhìn thấu có người sai cô làm việc này.

“Triệu Ngọc Văn, đúng không?” Trần Mạt đột nhiên xen vào.

Tô Anh trợn to mắt nhìn về phía Trần Mạt, dường như không dám tin.

Thái độ của ả làm Cận Thế Phong đen sắc mặt. “Quả nhiên là cô ta! Triệu
Ngọc Văn! Vì sao cô ta muốn làm vậy? Một lần vì Lam Lam xin cho, tôi đã
bỏ qua không truy cứu. Thật không ngờ cô ta không những không biết ơn,
lại còn làm tổn thương Lam Lam một lần nữa. Đáng chết!!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.