HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 167


Bởi vì... Lạc Mai chẳng những không sợ mà còn chờ đợi, hy vọng. Vâng,
bây giờ Lạc Mai đã hiểu ra rồi, cái âm hương cách trở không có nghĩa là
gì khác. Mà ta tin hay không tin. Sống và chết chẳng qua chỉ là một cách
thay đổi bên ngoài. Người chết đi có nghĩa là lìa bỏ cái xác trần... Tình
yêu vẫn còn đó Lạc Mai tin như vậy. Nếu cái tình yêu mà Lạc Mai dành
cho Khởi Hiên vẫn còn đó. Không thay đổi, thì cái ngăn cách giữa trần
gian với thiên đàng chẳng có nghĩa nữa. Lạc Mai có thể không nhìn thấy
cái xác trần của Khởi Hiên. Nhưng sức mạnh của tình yêu sẽ vượt lên tất
cả. Hai người sẽ đạt đến trạng thái tiếp xúc tâm linh với nhau. Không
nghe được tiếng nói vẫn có thể cảm nhận... Đó là sự thật! Lạc Mai nghĩ
và tin tưởng Khởi Hiên vẫn tồn tại. Tồn tại ở khắp mọi nơi.


Sau khi Tiểu Bội đi rồi. Lạc Mai bước đến bên bàn thờ, nàng đốt nén
hương trước bài vị của Khởi Hiên và nói.


- Từ đây về sau... Em sẽ không còn nghi ngờ hay sợ hãi. Em cũng biết
mình không còn cô đơn... Em sẽ sống một cách bình thản và hạnh phúc
và hạnh phúc. Vì em biết là... Lúc nào anh cũng có mặt bên cạnh em...


Khói hương lan tỏa từ bàn thờ ra bốn phía. Lạc Mai nhìn theo khói thở
dài. Khói nhởn nhơ như hồn chàng đang quyện lấy, ôm lấy...


Lạc Mai nhắm mắt lại, Bình an và hạnh phúc.


Nhưng cái bình an và hạnh phúc đó kéo dài được bao lâu? Bởi vì đây là
một chuyện không bình thường... Sống và chết không cùng một thế giới.


Lạc Mai có chồng, nhưng chồng lại thuộc cõi âm!

------oOo------

Chương 14

Nguồn: EbookTruyen.VN

Nỗi khổ của Lạc Mai đã tìm được chỗ phát tiết, nên nó tạm lắng. Trong
khi đó nỗi buồn của Khởi Hiên lại âm ỉ cháy, lan rộng dần ra. Nhiều lúc
nó muốn bùng lên thành ngọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.