HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 177

- Chúng ta kính anh Khởi Hiên một ly nầy!


Rồi Lạc Mai nâng ly rượu lên nốc cạn, Lạc Mai lại rót đầy một ly khác,
tiếp.


- Còn ly nầy, tôi xin thay mặt chồng tôi, kính lại quý vị một ly.


Và Lạc Mai cạn tiếp một ly.


Lúc Lạc Mai ngồi xuống, đã thấy đầu choáng. Bà Ánh Tuyết thấy vậy,
khuyên con không nên uống nhiều sợ sẽ say. Lạc Mai chỉ cười.


- Say à? Vậy càng tốt. Vì say con quên buôn, ngủ một giấc đến sáng,
quên tất mọi việc.


Lạc Mai nói và nhớ lại. Lần đầu tiên gặp Khởi Hiên, cũng là lần nàng đã
say. Chính vì say mới mở lồng thả con chồn lông trắng... Để rồi Khởi
Hiên rượt đuổi theo, để rồi hai người gặp nhau. Nếu lần đó mà Lạc Mai
không uống nhầm rượu. Có lẽ đã không có chuyện thả chồn, và như vậy
cũng không có chuyện gặp Khởi Hiên... Và mọi chuyện đã đổi khác.


Nhưng nếu như vậy... Lạc Mai không có ngồi đây... Lạc Mai đã có một
vị trí khác. Lạc Mai hạnh phúc hơn hay phải buồn hơn bây giờ? Không
biết... hoàn toàn không biết... Nhưng Lạc Mai nghĩ, cuộc đời mà không
có Khởi Hiên, chắc cũng chẳng có ý nghĩ gì đâu...


Vì vậy say thì cứ say, chẳng làm sao cả. Mọi thứ định mệnh cũng đã an
bày...


Lúc về đến Ngâm Phong Quán, Lạc Mai say thật sự. Tiểu Bội đỡ Lạc
Mai nằm trên giường, xong vội chạy ra ngoài nấu nước pha trà cho Lạc
Mai giã rượu.


Nhưng Lạc Mai nào chịu nằm yên, Lạc Mai ngồi dậy và đi đến bên bàn
thờ. Nhìn những dĩa thức ăn bày trên ấy, rồi nhìn lên bài vị. Lạc Mai gật
gù nói.


- Anh Khởi Hiên... Anh từ từ dùng nhé... Em ngồi đây đợi anh ăn...


Rồi Lạc Mai ngẫm nghĩ gì đó nói thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.