HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 179

- Tôi chỉ muốn mang giỏ thức ăn này sang Lạc Nguyệt Hiên cho chồng
tôi... Tôi chỉ xin bày ở trước cửa cũng được. Chẳng quấy rầy quý vị
đâu... Được chứ?


Vừa lúc đó bỗng có một cánh chim ăn đêm bay qua, nó buông tiếng kêu
não nuột rồi vỗ cánh đậu trên cành làm Lạc Mai giật mình và không giử
được bình tĩnh nữa. Lạc Mai lùi tiếp để rồi mất thăng bằng, rơi xuống ao
nước.


Nhưng, ngay lúc đó, một bóng đen lại xuất hiện, giữ kịp Lạc Mai trên
bờ.


Cũng cùng phút giây đó. Gió lùa đến làm lay động cành cây. Bóng trăng
lọt qua kẻ lá và soi tỏ khuôn mặt vừa cứu Lạc Mai. Lạc Mai giật mình!
cũng chiếc mặt nạ cũ! Mặt nạ của Khởi Hiên lần đầu tiên gặp nàng!


Thời gian và không gian bỗng chốc lùi ngay về thời điểm cũ. Cái cảm
giác quen thuộc ngày nào... Cũng bên bờ nước... Khởi Hiên đến kịp lúc
cứu nàng. Tim Lạc Mai đập mạnh, Lạc Mai vừa mừng vừa sợ. Lắp bắp
hỏi.


- Anh Khởi Hiên.


Lạc Mai đang ngỡ ngàng giữa thực và mộng thì Khởi Hiên đã hốt hoảng
buông tay Lạc Mai ra, bỏ chạy. Cái gậy của Khởi Hiên không cùng nhịp
với bước chân. Nhưng bất cần, Khởi Hiên thấy càng thoát khỏi Lạc Mai
cành nhanh càng tốt.


Và Lạc Mai sau phút nghi ngờ, như hiểu ra, Lạc Mai đuổi theo. Bóng
Khởi Hiên trước, Lạc Mai phía sau.


Khởi Hiên đi thẳng đến Lạc Nguyệt Hiên. Chàng hoảng hốt đến độ dùng
vai đẩy mạnh đôi cổng chớ không dùng tay. Lọt được vào trong là Khởi
Hiên cày ngay cửa lại, thở dốc.


Ở ngoài Lạc Mai vừa đến, là cổng đã khép kín. Lạc Mai dộng cửa, gào.


- Anh Khởi Hiên! Mở cửa! Mở cửa cho em!


Khởi Hiên đứng bên trong nghe rất rõ, tim còn đập mạnh. Không được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.