HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 181

Nói xong, Lạc Mai quay người định đi, chợt nghe tiếng “Két!” Rồi cánh
cửa mở ra. Lạc Mai giật mình, quay lại.


- Anh Khởi Hiên!


Nhưng phía trong cửa, người mang nạng lại bước ra với chiếc mặt nạ.
Anh ta phân vân một chút, nói:


- Thưa mợ... Tôi không phải là Nhị Thiếu Gia...


Bây giờ nhìn kỹ. Lạc Mai thấy đúng anh ta không có cái vóc dáng của
Kha Khởi Hiên. Hoàn toàn không có. Kể cả giọng nói. Chỉ trừ chiếc mặt
nạ!


Lạc Mai chợt thấy thất vọng như vừa rơi xuống núi. Mọi hy vọng tiêu
tan, thay vào đó là cảm giác sợ hãi.


- Mi là ai?


Lạc Mai hỏi. Đôi chân run rẩy, Lạc Mai lùi mấy bước về sau.


- Mi là người hay là... là...


- Mợ đừng có sợ, tôi không phải là quỷ đâu. Giọng nói của kẻ lạ mặt vừa
lo lắng vừa sợ.


- Tôi chỉ là một... một tay làm vườn trong trang trại này, tôi phụ trách,
chăm sóc vườn hoa ở Lạc Nguyệt Hiên... Tôi được lệnh không ra ngoài,
nhưng vì thấy giờ đã khá khuya không bị ai bắt gặp. Nên tôi đi ra và...
Thật là có lỗi với mợ, có phải cái hình dạng của tôi đã làm cho mợ hai sợ
hãi không?


Lạc Mai ngỡ ngàng nhìn gã rất lâu, Lạc Mai mới nói.


- Mi bảo... Mi là tay làm vườn trong nhà này... thế tại sao... tại sao mi
lại... mang chiếc mặt nạ của anh Khởi Hiên?


- Dạ... đây là chiếc mặt nạ mà... Nhị Thiếu Gia đã cho tôi. Thật tôi không
ngờ, nó lại đưa đến sự ngộ nhận... Đáng tiếc! Mợ hãy nhìn kỹ đi. Tôi nào
phải là Nhị Thiếu Gia. Tôi cũng không phải là ma quỷ, tôi là người thật,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.