HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 213

Lạc Mai đừng tìm cách liên lạc, quấy rầy, đừng để hồn ma bịn rịn mà
khó siêu thoát.


Dương trần, âm thế, hai cõi khác nhau! Chuyện đó Lạc Mai biết từ lâu
rồi. Nhưng mà sao vẫn không tránh khỏi buồn? Có lẽ chỉ vì Lạc Mai là
một đứa con gái tầm thường cô đơn. Cần có một chút tình cảm để bám
víu. Lạc Mai lại muốn trung thành với tình yêu đầu đời. Vì vậy, Lạc Mai
mới làm lễ thành hôn với chiếc bài vị vô tri. Nhưng bây giờ thì cái để
bám víu kia cũng không còn. Từ đây Lạc Mai phải cách biệt hẳn người
chồng quá cố.


Những ngày trước đó không vui. Nhưng mà Lạc Mai còn hy vọng. Lạc
Mai nghĩ là hồn của Khởi Hiên bao giờ cũng có mặt cạnh nàng. Chẳng
đúng sao? Bằng chứng là bài thơ tiếp nối bài thơ kia? Hy vọng mới
chớm nở, lão Kha lại xé nát. Và không biết có phải vì vậy mà Khởi Hiên
giận? Nên những ngày kế tiếp, dù Lạc Mai có chuyên tâm chờ đợi, mỏi
mòn? Khấn cầu đủ thứ lại chẳng có chuyện gì xảy ra. Chẳng có lấy một
tiếng động đáng ngờ... Phải chăng... Phải chăng mọi người nói đúng?
Chàng đã thật sự ra đi? Hóa kiếp? Hay chẳng qua vì âm dương cách
biệt? Chuyện vợ chồng không thể xảy ra? Nếu vậy thì tại sao Lạc Mai lại
không tính? Sao không xuống đấy, để kết hợp với chàng? Có phải mọi
thứ vuông tròn không?


Lạc Nguyệt Hiên bây giờ là ngôi lầu hoang vắng. Lão Kha không còn,
thì nhà cũng bỏ hoang.


Ngày trước, tuy cũng là một nơi bỏ phế, nhưng dù gì cũng còn lão Kha.
Và giữa bóng tối âm u. Lão Kha đã cầm đèn rọi sáng cho nàng. Nhưng
còn bây giờ? Lão Kha không còn. Ánh sáng cũng đã tắt. Mọi thứ hoàn
toàn lại như cũ. Bóng tối và cô đơn. Có điều bây giờ Lạc Mai lại không
còn chịu được cái cô đơn và bóng tối nữa.


Làm thế nào để lấp đầy khoảng trống? Làm thế nào để nối lại nhịp cầu
với Khởi Hiên? Cả ngày Lạc Mai lang thang trong Hàn Tùng Viên. Lạc
Mai đơn lẻ, tránh xa đám đông ồn ào, bầu trời vắng lặng là thế giới của
nàng. Lạc Mai cô đơn và đi xa hơn. Trở về cái sườn đồi dốc phía sau
chùa Tứ An thôn để nhớ chàng, chiêu hồn chàng. Nhưng rồi chẳng kết
quả gì cả. Sự chờ đợi vô vọng làm Lạc Mai gầy hẳn, Lạc Mai gần như
sống bên bờ vực của điên loạn bi thương. Vì mọi thứ đã vô nghĩa với
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.