HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 34


Lạc Mai vừa nói đến đó, thì ở đâu chợt vang lên tiếng pháo nổ, Lạc Mai
như sực tỉnh, đỏ mặt nói:


- Ồ bậy quá. Tại sao tôi lại đứng ở đây nói chuyện với anh chứ?


Khởi Hiên ỡm ờ:


- Thì cô đi ra chợ... Không phải với mục đích là để gặp lại tôi? để biết tôi
là ai à?


Lạc Mai đỏ mặt nói:


- Không, không, không phải vậy!


Lạc Mai lại nhìn quanh, không biết nãy giờ Di Quân hay Tiểu Bội có
nhìn thấy cảnh này không? Nếu họ thấy, Lạc Mai không biết làm sao giải
thích. Lạc Mai tiếp:


- Tôi đi chợ, chứ hông hề có ý nghĩ gì khác, tôi cũng không có ý định tìm
hiểu anh là ai... Chuyện đó chẳng cần thiết. Còn bây giờ, anh làm ơn cầm
lấy chiếc hộp này đi... Tôi phải về nhà ngay bây giờ.


Anh chàng quay lại, đứng yên. Một chút bất mãn và tự ái.


- Nếu cô thấy không thích, cô có quyền ném bỏ nó. Còn tôi, tôi mua, chỉ
vì thấy cô thích muốn mua. Mà tôi biết như vậy, Vì tấm vải kia thêu
đúng hình con chồn lông trắng. Cái con chồn định mệnh. Hôm nọ... một
thứ kỷ niệm, nên tôi quyết định mua nó cho cô.


Từ trước đến giờ, Lạc Mai chưa thấy anh chàng nào vừa táo bạo, lại
thành khẩn như vậy. Bất giác Lạc Mai nhìn lên. Ánh mắt hai người lại
chạm nhau.


- Tôi mua tấm vải thêu này, còn một nguyên do khác. Đó là... Cái huyền
thọai mà gã lái buôn nói đã thuyết phục tôi... Chuyện thật hay không...
Tôi vẫn sẵn sàng tin. Vì chuyện tình yêu bao giờ cũng dễ làm ta xúc
động.


“Chuyện tình yêu”!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.