HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 83

lòng nhanh như vậy? Con người là động vật tình cảm, biết thủy chung
chứ? Chẳng hạn như bà, như cha mẹ con đây, đã từng trải qua thời tuổi
trẻ. Biết thế nào là tình yêu... Bà hẳn hiểu tình cảm con cháu hiện nay
mà... Con thú thật với bà... Ngoài Lạc Mai ra, chẳng ai có ý nghĩa với
con cả. Không có Lạc Mai, mọi thứ vô nghĩa... Một trăm Đường tiểu thơ
đứng trước mặt con cũng chỉ là con số không...


Lời của Khởi Hiên làm Kha lão phu nhân khó chịu. Ông Sĩ Bằng quay
qua trừng mắt nhìn con.


- Không có Lạc Mai thì mọi thứ đều vô nghĩa? Vậy thì... Trong cái tình
huống này... Mi muốn ta phải làm sao chứ? Ta cũng bất lực thôi.


Bà Diên Phương nhìn chồng, rồi nhìn con:


- Khởi Hiên này... Con không nên như vậy nữa... Con phải hiểu người,
hiểu mình. Phải tự kiềm chế... Bằng không mọi thứ sẽ chỉ đưa đến bế
tắc...


Hiểu thế nào? Kiềm chế thế nào? tình cảm nào phải chỉ là đám bụi, giũ
một cái là biến mất tiêu. Khởi Hiên đưa hai tay lên đầu, đau khổ.


- Con đã xuống tận đáy giếng rồi... Không làm sao ngoi lên được nữa!


Nói xong, Khởi Hiên bỏ ra ngoài, để mặc người lớn ở lại đằng sau.


o0o


Sau buổi uống trà, lão phu nhân quay về phòng, chuyện thằng cháu khiến
bà bực chưa nguôi.


- Hừ. Chắc cái nhà họ Kha này mắc nợ gia đình họ Viên mà... Bằng
không thằng Khởi Hiên đâu có khổ như vậy?


Tử Yên mang thau lửa than đỏ đến bên lão phu nhân.


- Thưa phu nhân... Ban nãy ở trong vườn gió lộng quá! Phu nhân nên
sưỡi một chút cho ấm.


Kha lão phu nhân đặt hai tay lên trên thau than, miệng không ngớt than

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.