HƯ ẢO MỘT CUỘC TÌNH - Trang 82

- Khởi Hiên này, bà nói cho con biết. Mấy hôm nay bà thấy con như kẻ
mất hồn, cứ ngơ ngẩn. Làm gì con phải khổ thân như vậy? Chuyện với
Lạc Mai không thành thì đâu có gì quan trọng? Trên đời này, đâu phải
không còn con gái khác đâu? Bà đã nói rồi, chán vạn con ạ. Vì vậy, ban
nãy bà cũng đã bàn tín với cha mẹ con. Bà thấy là Đường lão gia... Hẳn
con cũng biết ông ấy chứ? Ông ta cũng có cô con gái rất đẹp... nên bà đã
ngỏ ý mời ông ấy đưa tiểu thư nhà ông ta ngày mai sang đây chơi, để con
có cơ hội chạm mặt. Con cứ ngắm kỹ xem, con gái người ta không
những nhan sắc, mà còn được giáo dục kỹ càng. Công dung ngôn hạnh
đủ cả.


Khởi Hiên từ sau lần gặp Lạc Mai ở phía sau Phổ Ninh Tự, trái tim đã
tan nát. Bây giờ nghe bà đề cặp đến chuyện hôn nhân nữa, chàng đâu còn
lòng dạ nào, nên lắc đầu nói:


- Con bây giờ không muốn gì hết... Nội đừng có đề cặp chuyện đó với
con, con chỉ muốn bỏ đi thiệt xa thôi!


Kha lão phu nhân nghe lộ vẻ kém vui, bà Diên Phương vội giải hòa, bà
trách con:


- Sao con lại ăn nói hồ đồ vậy? Nội làm thế là gì con... Nội không muốn
thấy con suốt ngày con cứ như người mất hồn. Mời Đường tiểu thơ đến
đây, bước đầu chỉ là để con tìm hiểu, khuây khỏa, chứ nào có nghĩa là
bắt con phải cưới liền đâu?


Nhưng Khởi Hiên vẫn ngoan cố:


- Nhưng con không thích! Những gì mà con đã chọn thì khó mà lay
chuyển. Bà có ý thế nào cũng vô ích thôi.


Khã lão bà không vui, nói:


- Con chưa gặp cô ấy làm sao biết là vô ích? Đường tiểu thơ vừa đẹp vừa
sang, con có thể động lòng vì Lạc Mai thì cũng có thể động lòng vì
Đường tiểu thơ như thường.


Khởi Hiên kêu lên:


- Ồ! Bà ơi! Bà nghĩ con là người thế nào? Làm sao con có thể đổi dạ thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.