HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Trang 24

ăn yến. Vừa lên khỏi, quân Mông-cổ ở dưới cất thang. Hai người cứ vững
vàng ăn uống như không, no say đâu đấy, mỗi người cầm một cái tàn từ trên
trời nhảy xuống. Tàn hứng gió cứ từ từ xuống đấy, quân Mông-cổ ai cũng
chịu là có trí.

Mông-cổ thấy vậy lại bắt hai người giam vào một cái chùa, không cho

thức ăn gì cả, khóa kín của bốn bề, hẹn rằng: “Hết một tháng thì cho ra”.
Hai người ở trong chùa, chỉ thấy có hai ông bụt và một chum nước.

Lê-Đà bảo với Đinh-củng-Viên rằng:

- Có nước thì tất phải có cái, hai ông bụt này chắc là đồ ăn của ta đây!

Hai người mới bẻ ra xem, thì quả nhiên bụt làm bằng bột nhào với

đường, ngoài thì sơn son thiếp vàng. Hai người từ đó mỗi bữa bẻ dần ra ăn,
rồi múc nước trong chum ra uống.

Đầy một tháng, quân Mông-cổ mở cửa ra xem, thì thấy hai người vẫn

mạnh khỏe, mà bụt thì biến mất.

Quan Mông-cổ hỏi rằng:

- Chớ nào hai ông bụt trong chùa đâu?

Hai người thưa rằng:

- Nhân sinh thành phật, phật tử thành nhân. Hai ông bụt ấy tức là hai

chúng tôi ở đây.

Quan Mông-cổ vỗ tay cười ầm cả lên, khen hai người có tài ứng-biến,

mới tâu với vua Mông-cổ cho về.

Từ bấy giờ đôi bên lại hòa-hiếu như trước. Sang năm Tân-mùi, Mông-

cổ cải quốc-hiệu gọi là Đại-Nguyên, sai sứ sang dụ vua Thánh-tôn vào
chầu, vua từ rằng mệt yếu không đi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.