HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Trang 5

TỰA

Khổ tâm thay! những nhà sốt sắn về sự giáo-dục ở vào cuộc đời chọi

nhau bằng óc này, chăm chăm lấy bút thay gươm, rỏ mực ra máu, trên đối
với hơn 4000 năm tổ-quốc, dưới đối với hai mươi nhăm triệu đồng-bào, có
khi dùng cách trực-tiếp; cũng có khi dùng cách gián-tiếp.

Cách trực-tiếp nên dùng thế nào? Nên soạn pho sử-yếu, chép toàn bằng

chữ quốc-văn ; để hết thẩy mọi người nhớn, trẻ-con, ai nấy cũng dễ hiểu.

Cách gián-tiếp nên làm thế nào? Nên nhân lối tiểu-thuyết, đại thành ra

bộ quốc-chí, để hết thẩy nhà-quê, kẻ-chợ, đâu đấy cũng thích xem.

Bởi vì chữ là chữ nước mình, sử là sử nước mình, truyện là truyện nước

mình, hồn vía văn-minh phảng phất ở đó. Nếu muốn lên đàn diễn phép
chiêu lấy quốc-hồn, mở xưởng rèn nghề đúc nên dân-trí, chi bằng tập chữ
bản-quốc, học sử bản-quốc, xem truyện bản-quốc; nhưng thấy cách gián-
tiếp có nhẽ so với cách trực-tiếp lại càng khỏe hơn, tiện hơn và mau hơn.

Nước ta lập quốc đã lâu, khai hóa cũng sớm. Nam-đế sơn-hà, thư giời

rọng về, trải bao phen lừng lẫy cõi Á-đông, nước tuy già, nhưng hồn vẫn
tỉnh táo, nhẽ đâu ngủ mê mãi, không ai khua thức dậy. Trách vì cớ giáo-dục
của dân nước ta, trước kia nhầm lẫn, chữ nước mình chả tập, sử nước mình
chả học, truyện nước mình chả xem, đâu là sử Tam-hoàng cho chí Tống,
Nguyên, Minh, Thanh, nhớ như văn-sách, đâu là truyện Tam-quốc cho chí
Thuyết-đường, Thủy-hử, diễn thành tấn tuồng, chỉ chăm những sự đâu đâu,
mà gốc tích nhà mình, loài giống mình, họ đang mình, nào ai là ông khởi-tổ
sáng lập ra nước, nào ai là bực anh-hùng cạnh tranh với Tầu, ai là kẻ có
công-đức với quốc dân, ai là người đăng kỷ-niệm trong xã-hội, hỏi đến thì
mơ hồ không biết, hoặc sao nhãng không nhớ, rõ thật là mồ cha chả khóc,
khóc đống mối, mồ mẹ chả khóc, khóc bối bòng bong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.