HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Trang 74

Nam quỉ cũng còn vinh!

Cứng cỏi nhời trung liệt,

Nghìn thu tỏ đại danh!”

Thoát-Hoan giết xong than tiếc vô cùng, sai đem mai táng tử tế.

Thánh-tôn thượng-hoàng cùng vua Nhân-tôn và Hưng-đạo vương nghe

tin Bình-Trọng tử tiết, ai nấy cũng thương cảm, ứa hai hàng nước mắt.

Hưng-đạo vương rước xa-giá ra Quảng-yên, ngự thuyền đến sông Tam-

chĩ, (thuộc châu Tiên-yên) lại sai một tướng dẫn chiếc thuyền rồng ra cửa
bể Ngọc-sơn (thuộc về châu Vạn-linh tỉnh Quảng-yên) làm cho nghi tình
quân giặc. Lý-Hằng, Khoan-Triệt sai người do thám biết thuyền ra Ngọc-
sơn là giả, mới dẫn quân đuổi theo đến mãi sông Tam-chĩ. Hưng-đạo vương
rước xa-giá lên bộ đi đến làng Thủy-chú, rồi lại xuống thuyền ra sông Nam-
triệu (bây giờ thuộc Hải-phòng), vượt qua cửa bể Đại-bàng (thuộc huyện
Nghi-dương Kiến-an), vào tỉnh Thanh-hóa.

Bấy giờ Hưng-đạo vương hộ vệ xa-giá, ngày đêm không dám dời ra lúc

nào, mà ngài thường hay cầm một tay trượng, trên đầu bít nhọn. Các quan
còn có người chưa tin bụng ngài, thấy ngài là người có tài lạ, mà quyền thế
bấy giờ đang hách dịch, và lại có hiềm khích của An-sinh vương để lại

[16]

.

Nay thấy ngài cầm gậy nhọn, ngày đêm hầu cạnh vua, thì mang lòng ngờ
vực kinh hãi, sợ ngài thừa cơ báo thù cho cha chăng. Nhưng biết đâu là ngài
một lòng trung với chúa, có đâu manh tâm ấy. Ngài quấy nhân tình nghi
mình, liền rút cái đầu nhọn vứt đi, chỉ cầm trượng không, chúng bấy giờ
mới yên tâm.

Bấy giờ có Trần-ích-Tắc cũng là tôn thân nhà Trần, cậy mình có tài

không được trọng dụng, thường thường mang lòng hờn oán. Nay nhân dịp
quân Nguyên thắng thế, chẳng nghĩ gì đến vua, đến nước, mà cũng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.