HƯƠNG CỎ DẠI - Trang 120

- à, thì ra chị trông thấy.
- Tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra - Hải Lan cười nhẹ. - Dù gì tôi cũng quen
anh ấy hơn mười năm trời.
- Thế tại sao chị không dự liệu là chuyện sẽ đưa đến ngày hôm nay?
- Tôi không nghĩ, mọi chuyện nó xảy ra vượt khỏi ý muốn của mình. - Lan
nói - Dù gì thì tôi cũng đã thua.
- Thế phản ứng của anh Lý Minh ra sao?
- Chúng tôi vẫn còn trong trạng thái chiến tranh lạnh.
Huệ Quân lo lắng.
- Chị liệu là rồi sẽ đưa đến tan vỡ không?
- Tôi cũng không biết - Lan nói - Chuyện của chúng tôi hiện nay chỉ có
chúng tôi biết, còn gia đình, thân nhân thì họ vẫn nghĩ là hai đứa hạnh phúc
lắm. Anh Lý Minh chưa có một thái độ rõ ràng.
- Anh ấy có thù Võ Trung Triết không?
- Không nghe anh ấy đề cập đến.
- Thế còn anh Triết, anh ấy không gặp chị lại sao?
- Không, chỉ liên lạc bằng điện thoại.
Huệ Quân nhìn Lan. Người đàn bà trước mặt có vẻ chấp nhận, chịu đựng.
- Thế hai cháu Thi Huệ và Thi Linh thì sao? Chúng có biết chuyện người
lớn không?
- Hình như chúng không để ý.
- Chị Hải Lan này, có thế nào đi nữa, chị cũng nên đứng trên lập trường con
cái mà suy nghĩ. Đừng để chuyện người lớn ảnh hưởng đến hạnh phúc của
trẻ thơ.
- Tôi hiểu chuyện đó!
Lan nói và cho muỗng quậy quậy ly cà phệ Ngay lúc đó, chợt nhiên có ba
người đàn bà, dáng dấp cao lớn, mặt mày hung dữ tiến về phía Hải Lan và
Huệ Quân.
Quân còn đang nghĩ ngợi chuyện của Lan, thì bọn họ đã đứng trước mặt
nàng. Một người trong số đó hỏi.
- Cô là Huệ Quân phải không?
Quân nhìn lên, cảnh giác gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.