HƯỚNG DƯƠNG - Trang 102

Ninh ưu tú như thế nào. Mẹ cô ta cũng thường so bì cô ta với Khương
Ninh. Khương Ninh dần biến thành cái gai trong tim, từng giây từng phút
đâm vào lòng tự trọng của cô ta.

Lý Yến giả lả: " Hai người chưa ăn cơm đúng không? Để tôi mời đi,

dù sao cũng là bạn học với nhau mà".

" Không cần". Khương Ninh lên tiếng, giọng điệu lạnh nhạt: " Tôi

không có thói quen ăn cơm với người lạ".

Từ Giai Tú phụ họa: " Chúng tôi thích ăn cơm sạch bằng tiền sạch".

" ...". Lý Yến bị nói kháy, sắc mặt thoáng trở nên khó coi.

" Hứ". Từ Giai Tú kéo Khương Ninh, nhìn Lý Yến một cách coi

thường, đi qua mặt cô ta bước ra cửa.

Khi đã đi cách xa trung tâm mua sắm, Từ Giai Tú mới tức giận nói: "

Thấy không? Bộ mặt của những con người vì tiền mà làm những điều táng
tận lương tâm, lấy những đồng tiền không sạch sẽ đạp lên mặt. Cái này
người ta gọi là: người quân tử lúc cố cùng vẫn giữ vững khí tiết, kẻ tiểu
nhân lúc cùng đường ắt làm bậy".

Khương Ninh khẽ cười, đỡ trán than thở: " Đầu vẫn còn choáng, đừng

tỉa tót câu chữ nữa đi, mình nghe không hiểu đâu".

" Được, mình bảo này". Từ Giai Tú quay đầu sang bên phì nhổ một

cái: " Sau này đừng để con cái cô ta rơi vào tay mình, mình sẽ không tha
cho cô ta đâu".

" Ấy ấy, chú ý một chút đi, nhà giáo nhân dân à".

Từ Giai Tú vươn thẳng vai: " Ôi, nhà giáo nhân dân cũng chẳng hay

ho gì. Trước kia cứ nghĩ làm giáo viên sẽ được nghỉ đông và nghỉ hè. Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.