HƯỚNG DƯƠNG - Trang 222

"Hả?". Ông chủ bất thình lình bị hỏi khó, xua tay đáp: "Tới đây ăn

cháo đều là người bệnh, sao có thể ăn ớt có tính kích thích được, chưa kể
còn bỏ ớt vào trong cháo...Ở đây không làm như thế đâu".

"Ồ". Khương Ninh nhìn Vu Dương: "Chúng ta đổi chỗ đi".

Vu Dương hiểu rõ ý cô, anh gọi hai phần cháo rồi bảo: "Không cần, ăn

ở đây thôi".

Khương Ninh quan sát anh: "Em tưởng bữa nào anh cũng phải ăn

cay?".

"Không khoa trương đến thế".

"Nói như vậy nghĩa là anh cũng có thể bỏ thuốc lá đúng không?".

"..."

Khương Ninh tùy tiện hỏi: "Cai thuốc lá và bỏ ăn cay. Anh chọn cái

nào?".

"...Cai thuốc".

"Ồ". Khương Ninh gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Khương Ninh thấy vẻ mặt anh nghiêm túc nhìn mình, cô bật cười:

"Nói đùa đấy, không bắt anh cai đâu".

Vu Dương cau mày càng chặt.

Cơm nước xong xuôi, Vu Dương đưa Khương Ninh về nhà. Đến ngã

tư, Khương Ninh xuống xe treo mũ bảo hiểm, lần chần chưa đi.

Vu Dương nhìn miệng cô bịt khẩu trang, dặn dò: "Thuốc... nhớ uống

thuốc đúng giờ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.