HƯỚNG DƯƠNG - Trang 24

Khương Ninh liếc nhìn cô, khóe miệng khẽ mỉm cười: " Ở trấn Thanh

Vân à?".

" Ôi, cậu không biết trấn Thanh Vân đã thay đổi như thế nào đâu. Đi,

để mình dẫn cậu đi xem. Đảm bảo cậu sẽ có cảm giác mình chưa từng lớn
lên ở đây".

Từ Giai Tú rất hào hứng, Khương Ninh tuy không muốn đội nắng ra

ngoài nhưng vẫn đi theo cô. Cô và Từ Giai Tú đã lâu không gặp nhau, vừa
hay mượn hôm nay ôn lại chuyện cũ. Vả lại, cô cũng có chút hiếu kỳ về sự
thay đổi của trấn Thanh Vân.

Trấn Thanh Vân nói rộng không rộng, nói nhỏ không nhỏ, diện tích

cũng vào khoảng 200.000m2, có con đường quốc lộ xuyên qua thị trấn, kết
nối nội thành, dân cư nằm rải rác hai bên đường. Trong thị trấn có một khu
chợ, được coi là khu buôn bán của trấn Thanh Vân. Trên khu chợ này có
mấy con đường giao nhau, rất nhiều cửa hàng lần lượt được mở ra, ngoại
trừ hình thức, tác dụng thì không khác gì những cửa hàng buôn bán trong
thành phố.

Từ Giai Tú kéo Khương Ninh đi dọc con đường về phía chợ. Từ Giai

Tú chỉ vào con đường chính giữa, nói: " Cậu xem, vạch kẻ đường kia, trước
khi cậu đi chưa có".

Khương Ninh đưa mắt nhìn, đúng là trên đường có mấy vạch trắng,

xiêu xiêu vẹo vẹo dưới ánh mặt trời.

" Hai năm qua xe cộ ở trấn Thanh Vân đột nhiên tăng lên, việc qua

đường trở nên rất bất tiện. Đợt trước có một chiếc xe đâm chết người,
không còn cách nào khác, đành phải làm vạch kẻ đường". Từ Giai Tú giải
thích: " Nhưng dù sao nông dân vẫn không thể giống với người thành phố,
mấy đường kẻ kia chỉ để trang trí mà thôi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.