HƯỚNG DƯƠNG - Trang 266

Vu Dương đứng một lát thấy cô thật sự không cần đến mình, anh ở

đây e là sẽ làm phiền cô nên đành rời bếp, ra ngoài cửa làm nốt việc còn lại.

Phòng bếp của Vu Dương rất hẹp, chỉ có bồn rửa bát nhỏ, một cái

chạn bát và chiếc tủ lạnh nhỏ cũng chiếm hết không gian.

Trần Lệ Trân bắt cô giúp việc nấu nướng từ nhỏ, Khương Ninh tự

nhận tay nghề nấu nướng của mình không tệ. Nhưng cô chưa bao giờ nấu
món cay, nên nhất thời không biết bắt đầu như thế nào. Cô mở điện thoại
xem qua các bước cơ bản của món ăn xong mới bắt đầu ra tay xử lý nguyên
liệu.

Theo trình tự sách dạy, Khương Ninh nấu hai món xào. Hai món này

đều bỏ cay. Vì sợ cay nên cô không dám tự mình nếm thử, cô đang tính ra
ngoài gọi Vu Dương vào thì đột nhiên cảm thấy dặm mắt, liền vô thức đưa
tay lên dụi, nhất thời quên mất tay mình vừa mới cắt ớt. Vừa xoa nhẹ mấy
cái, cô thấy mắt mình nóng ran, nước mắt cay xè trào ra.

"Vu Dương, Vu Dương...". Khương Ninh không nhìn thấy đường, đi

thẳng vào căn phòng bên cạnh.

Vu Dương ở bên ngoài vội vã chạy vào, anh thấy Khương Ninh đang ở

trong phòng mình, lập tức đi đến hỏi: "Sao vậy?".

"Mắt em...". Khương Ninh chỉ chỉ vào đôi mắt đang nhắm tịt của

mình: "Chạm phải ớt".

Vu Dương bảo cô ngồi lên giường: "Đợi một lát".

Anh vào trong toilet lấy một chiếc khăn mặt sấp nước rồi quay trở lại,

thấy Khương Ninh hai tay vẫn bưng mắt, anh tiến lên giữ chặt tay cô:
"Đừng dụi nữa".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.