HƯỚNG DƯƠNG - Trang 267

Vu Dương cầm khăn mặt xoa lên mắt Khương Ninh. Khăn mặt lạnh

buốt, trong phút chốc, cô đã có cảm giác lửa thiêu trên mắt dần tiêu tan.

Anh bỏ khăn mặt ra, hỏi cô: "Khá hơn chút nào không?".

Khương Ninh mở mắt xong nhắm lại: "Vẫn còn hơi xót".

Vu Dương nhìn hai mắt cô nhắm chặt. Trong phòng không bật đèn,

đúng lúc trời đang trở tối. Anh quan sát thấy viền mắt cô đỏ lựng như vừa
mới khóc, khóe mắt dấp dính chút nước. Anh định cầm khăn mặt lau sạch
đi, ma xui quỷ khiến thế nào lại cúi đầu xuống, khẽ chạm môi vào, hôn lên
mắt cô.

Tròng mắt Khương Ninh chuyển động, bỗng chốc mở ra, khoảng cách

giữa mặt Vu Dương và mặt cô chỉ bằng một ngón tay. Cô vừa mở mắt, con
ngươi đen nhánh trong như đầm nước lấp lánh càng thêm cuốn hút. Thoáng
cái, anh bỗng như rơi vào trong đó.

Cổ họng anh chuyển động lên xuống, nắm chặt chiếc khăn trong tay.

Cuối cùng anh không kiềm chế, ném chiếc khăn sang bên, giữ lấy khuôn
mặt Khương Ninh, trực tiếp hôn xuống.

Khương Ninh im lặng trợn tròn mắt nhìn anh. Cô nhìn một lát rồi

nhắm mắt lại, há miệng cắn môi dưới của anh. Hành động này của cô như
mời gọi. Hơi thở của Vu Dương tăng thêm, lưỡi quấn quít dò xét đi vào.
Khương Ninh ngồi bên giường, thuận thế nằm xuống dưới sự tấn công của
Vu Dương. Vu Dương một chân quỳ trên giường, cũng đi theo nằm phía
trên cô.

Tay Vu Dương vốn đỡ đầu cô, rốt cuộc không tự chủ được trượt xuống

dưới đi đến thắt lưng của Khương Ninh, vuốt nhè nhẹ một cái, xốc áo cô
luồn vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.