HƯỚNG DƯƠNG - Trang 292

"Đi thôi". Bác tài nói.

Khương Ninh không do dự, lên xe của ông. Lúc đi qua hiệu sửa xe, cô

đưa mắt nhìn, tấm cửa cuốn đã kéo lên, nhưng thoáng cái đã vọt qua nên cô
không nhìn rõ có người bên trong hay không.

Bác tài chở cô dừng chuẩn xác ở giao lộ. Cô nghĩ, có lẽ trước đó Vu

Dương đã báo cho ông biết.

Khương Ninh xuống xe, thò tay vào túi lấy tiền, bác tài vội vã xua tay:

"Không cần đưa tiền, Vu Dương thường xuyên giúp tôi sửa xe không lấy
tiền. Cô là bạn gái của cậu ấy, tôi không tính phí của cô đâu".

"Cảm ơn bác". Khương Ninh cất ví tiền đi. Lúc bác tài quay đầu xe

định đi thì bị cô gọi giật lại.

"Cháu gái, có việc gì thế?".

Khương Ninh tiến lên: "Bác chở cháu đến cửa hàng của anh ấy với ạ".

"Ôi chao, chẳng phải cậu ấy nói có việc à? Cô có đến cũng không gặp

cậu ấy đâu".

"Không sao, bác cứ chở cháu đi đi".

"Được rồi, lên đi, dù sao cũng tiện đường".

Bác tài lái xe quay lại, chở cô đến hiệu sửa xe trên đường cái. Sau khi

nói lời cảm ơn, Khương Ninh đi vào cửa hàng.

Trong cửa hàng, mọi thứ hỗn độn, mấy chiếc xe đạp bày bên ngoài

nằm ngổn ngang dưới đất, xiêu xiêu vẹo vẹo. Đồ nghề trên giá rơi tứ tung.
Mấy chiếc lốp treo trên đinh bị ném ra xung quanh. Khương Ninh đứng bên
ngoài nhìn mọi thứ trong cửa hàng một lượt, đáy mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Nỗi khiếp sợ biến thành kinh hoàng khi cô nhìn thấy vệt máu dưới đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.