HƯỚNG DƯƠNG - Trang 313

Khương Ninh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, cầm thìa múc nước canh

trong bát anh, anh còn chưa kịp ngăn, cô đã cho vào miệng.

"Khụ khụ khụ". Nước canh vừa trôi xuống cổ, Khương Ninh đã ho dữ

dội, sặc đến nỗi hốc mắt đỏ hoe, nước mắt trào ra. Cô vội uống mấy ngụm
nước mì trong bát của mình nhưng vẫn không thể nén vị cay xuống.

Vu Dương vội vã đi lấy cốc nước lạnh, đưa cho cô: "Uống đi".

Khương Ninh cầm cốc nước uống một hơi. Cô cầm chiếc cốc không

giơ trước mặt anh: "Lấy thêm".

Vu Dương rót cốc nữa: "Cay lắm à?".

Khương Ninh vừa uống nước vừa gật đầu.

Uống liên tiếp ba cốc nước, Khương Ninh mới trở lại bình thường,

đầu lưỡi cay đến phát run, chóp mũi rịn một lớp mồ hôi.

"Anh nghe gì chưa, đêm qua bọn Tiền Cường bị cảnh sát bắt rồi đấy".

"Sáng sớm nghe thấy rồi, bị bắt ngay ở chân núi".

"Anh nói xem, cảnh sát làm sao biết được hắn ở đâu, hang ổ của hắn

nhiều như thế mà".

"Nghe nói có người đi báo".

"Thật thế sao? Rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám đắc tội Tiền

Cường".

"Ai biết được".

Đám người ngồi bàn sau nói chuyện với nhau, Vu Dương nghe xong,

đột nhiên nhìn Khương Ninh với vẻ mặt cứng ngắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.