HƯỚNG DƯƠNG - Trang 491

không. Khương Ninh hiểu ý muốn làm lành của bà ta, cô từ chối nói mình
có việc không thể về được.

Trần Lệ Trân hơi thất vọng không nói thêm nữa, Khương Ninh liền

cúp điện thoại tập trung vào nấu nướng.

Nấu cơm xong, Khương Ninh gọi Vu Dương lại.

Anh vừa ngồi xuống vừa nhìn bàn đồ ăn, toàn một màu đỏ, trông đã

thấy ấn tượng, nhắm rượu chắc còn ấn tượng hơn.

Vu Dương liếc nhìn Khương Ninh, Khương Ninh mỉm cười, đưa mắt

ra hiệu: "Cây vải thịt đó, anh nếm thử đi".

"...".

"Sao không ăn?".

Vu Dương cầm đũa gắp miếng thịt lên, trước khi cho vào miệng, anh

quay sang quan sát Khương Ninh, thấy vẻ mặt cô đang hứng thú nhìn mình.

Miếng thịt vừa cho vào trong miệng, vị ngọt liền đánh vào đầu lưỡi.

Vu Dương nhíu mày, nhai vài cái rồi nuốt xuống.

Khương Ninh hài lòng mỉm cười: "Giai đoạn này anh không được

phép ăn cay, chấp nhận ăn những thứ khác đi".

"...". Vu Dương nghĩ đây đúng là một sự trừng phạt tiếp nối buổi sáng.

Buổi tối, Khương Ninh tắm rửa lau người trở vào phòng. Vu Dương

đứng dậy cầm quần áo định đi tắm.

Khương Ninh hỏi anh: "Muốn em giúp không?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.