HƯỚNG DƯƠNG - Trang 500

"Trong trấn nhiều người làm nghề lừa đảo, không ít kẻ cảm kích hắn

vì cho rằng hắn là người đã đẩy nền kinh tế địa phương đi lên. Đám sinh
viên như bọn mình thì bị cho là giả bộ thanh cao. Có phải chúng ta đã sai,
đã không thức thời hay không?".

Cả một bàn người rơi vào im lặng.

Đúng lúc đó, Lâm Hàng lên tiếng: "Đen không biến được thành trắng,

nhiều người cùng làm không có nghĩa là đúng, sai thì mãi mãi vẫn là sai".

Giọng anh ta mạnh mẽ, Khương Ninh ngẩng đầu lên phát hiện anh ta

đang nhìn mình.

Cô di rời ánh mắt, thấy sắc mặt Từ Giai Tú tái nhợt, cắn môi dưới như

nhẫn nhịn.

"Bác sĩ Lâm nói đúng đấy, chúng ta cứ làm tốt việc của mình là được,

mặc cho người khác thế nào, miễn là chúng ta không thẹn với lương tâm".
Nói xong, Hứa Kiệt liền xua tay: "Đừng nhắc đến mấy chuyện không đâu
ấy nữa, gọi món gọi món thôi, đói chết rồi đây".

Bầu không khí u ám lại trở nên vui vẻ.

"Từ Giai Tú, Từ Giai Tú". Khương Ninh gọi.

"...Hả?". Từ Giai Tú quay sang, ánh mắt đã không còn trống rỗng.

"Cậu sao vậy? Không khỏe à?".

"....Không có gì". Từ Giai Tú lắc đầu.

Khương Ninh lo lắng nhìn Từ Giai Tú, đợi cho đến khi sắc mặt cô ấy

trở lại bình thường mới yên tâm đôi chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.