HƯỚNG DƯƠNG - Trang 609

Khương Ninh hơi cuống, nhảy vội xuống giường, cầm điện thoại xoay

một vòng: "Từ Giai Tú, cậu nói cái gì thế? Bây giờ cậu đang ở đâu?".

Bên tai hình như có tiếng gió thổi vù vù. Khương Ninh có cảm giác

đặt bên tai mình lúc này không phải là chiếc điện thoại mà là một con ốc
biển, bên trong là bão tố đang tàn phá.

Từ Giai Tú không trả lời câu hỏi của cô, tự lẩm nhẩm một mình:

"Ngày trước, mỗi lần đến bái Văn Xương Tinh Quân, mình đều mang theo
hoa quả, cầu xin ông ấy phù hộ cho cậu thi cử được thuận lợi. Cậu xem,
năm nào cũng có cuộc thi, nếu năm nay cậu không đỗ, thì để sang năm.
Mình đi nhiều lần như vậy, kiểu gì cũng linh ứng. Cậu nói xem có đúng
không?".

Khương Ninh sốt ruột: "Cậu đang ở đâu, hả? Mình sẽ tới tìm cậu...Nói

cho mình biết cậu đang ở đâu đi".

Tiếng gió lớn hơn, cuốn giọng Từ Giai Tú đâm vào tai Khương Ninh;

"Không biết Văn Xương Tinh Quân ngoài thi cử ra có quản chuyện khác
không? Mình còn xin ông ấy nhiều thứ, hy vọng ông ấy có thể phù hộ cho
cậu, tình yêu, sự nghiệp, cuộc sống...".

"Từ Giai Tú, cậu ở đâu?". Khương Ninh nắm chặt chiếc điện thoại,

không kiềm chế nổi hét to.

Tiếng gió mỗi lúc một rầm rĩ.

"Tiểu Ninh, mình hy vọng cuộc sống sau này của cậu sẽ trôi qua yên

bình, không buồn không đau".

Tiếng gió dừng lại, Khương Ninh kinh ngạc nhìn chằm chằm vào màn

hình chiếc điện thoại đã tối om, cán cân trên chiếc vòng tay vẫn đang lắc
lư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.