HƯƠNG HÀN - Trang 123

được.

Cô gái phương tây xinh đẹp ấy mở miệng, chẳng ngờ lại phát ra từng câu

tiếng Trung lưu loát: "Cô Dung, chào cô."

Lạc Mỹ mỉm cười: "Chào cô."

Cô ta lại hít sâu một hơi, bảo: "Tôi thật không ngờ có ngày tôi còn phải

gọi người khác là 'cô Dung' đấy."

Sắc mặt Lạc Mỹ khẽ thay đổi, cô đã lờ mờ đoán được những vướng mắc

bên trong câu chuyện nhưng vẫn mỉm cười gật đầu, đáp: "Thế sự vốn khó
lường, không biết nên xưng hô với cô thế nào?"

"Tên tôi là Daisy Baker, cô có thể gọi tên tiếng Trung của tôi là Đại

Tây." Trong mắt cô ta có một nỗi khổ vô cùng vô tận, "Người năm đó đặt
cái tên này cho tôi, haizz..."

Lạc Mỹ lặng im không nói gì, nâng tách cà phê lên nhấp một ngụm lớn.

Vị đắng nguyên chất khiến cho cô tỉnh táo lại. Cô biết rõ mình sắp phải trải
qua một trận chiến ác liệt.

Quả không ngoài dự đoán, ngay sau đó Đại Tây liền nói: "Cô Dung à,

thật không dám giấu, tôi là người vợ trước của Dung Hải Chính. Tôi và anh
ta ly hôn đã năm năm rồi. Năm năm ấy, tôi mỗi ngày đều bị dày vò trong
nỗi hối hận và thống khổ. Tôi vì sự ngu xuẩn của mình đã phải trả một giá
rất đắt, tôi không muốn nhìn thấy có thêm người bị hại giống như tôi nữa."

Lạc Mỹ điềm tĩnh mỉm cười, hỏi: "Cô cho rằng tôi là người bị hại đó à?"

Trên mặt Đại Tây hiện lên một vẻ kích động mãnh liệt, thanh âm của cô

ta cũng vì kích thích mà trở nên the thé: "Tôi biết cô sẽ không tin, bảy năm
trước tôi cũng không tin. Anh ta là một con quỷ, một con quỷ chính hiệu,
anh ta sẽ khiến cô ngay cả xương cốt cũng không còn đâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.