HƯƠNG HÀN - Trang 125

Lạc Mỹ cuối cùng cũng vùng thoát khỏi sự níu kéo của cô ta, khuỷu tay

đã bị chiếc móng dài của cô ta cào rách một vết thật dài. Cô đứng lên:
"Ngôn tiên sinh, đủ rồi. Vở kịch này nên khép lại đi!" Sau đó cô xoay
người đi về phía cửa mà không hề ngoảnh lại.

Giọng nói the thé của Đại Tây còn văng vẳng trong phòng: "Cô là kẻ

xuẩn ngốc, cô nhất định sẽ hối hận!"

Lạc Mỹ một mạch quay trở về văn phòng riêng, thanh âm ấy dường như

vẫn không ngừng hồi vọng bên tai cô, khiến cho cô thấp thỏm âu lo.

Hơn nữa, ngày hôm nay dường như chuyện gì cũng không suôn sẻ. Báo

cáo thống kê của phòng tài vụ tính toán sai, còn máy tính xách tay của cô
cũng đột nhiên bị khóa, mật mã gợi ý thường ngày không phù hợp, cô
chẳng còn cách nào khác đành nhờ người của bộ phận kỹ thuật lên xem xét,
ngay cả ấn chuông gọi Tiểu Tiên cũng không ai đáp lời.

"Chết tiệt!" Cô lẩm bẩm nguyền rủa, đành phải tự mình đi pha cà phê,

vừa đặt bình cà phê lên bếp thì điện thoại lại réo vang. Tâm trạng cô đã
xuống đến mức thấp nhất, vừa bắt lấy ống nghe, hóa ra là Dung Hải Chính.

"Lạc Mỹ." Giọng nói của anh lộ ra vẻ uể oải nhưng vui vẻ, "Cảm giác

được ngủ thẳng giấc mới tuyệt làm sao, đáng lẽ tôi nên dẫn cô cùng trở về
nhà, cô nhất định sẽ thích mọi thứ ở nơi đây - Cô đang làm gì đó?"

Lạc Mỹ lặng im không nói gì, anh ngạc nhiên: "Sao vậy?"

"Không có gì." Lạc Mỹ theo thói quen dùng tay quấn lấy dây điện thoại,

một vòng, hai vòng... "Tôi vừa gặp vợ cũ của anh, sau đó tiếp nhận bản báo
cáo sai lệch toàn bộ, làm mất mật khẩu của laptop, còn nữa, không thấy thư
ký của tôi đâu cả."

Anh ở đầu dây bên kia im lặng vài giây, tiếp đó bật cười khùng khục,

giọng nói cũng mang theo vẻ châm chọc: "Ôi! Cô Dung đáng thương."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.