HƯƠNG HÀN - Trang 133

Thế nhưng, ý thức của cô dần hồi phục lại, Cô tức tốc bật dậy như sấm

vang chớp giật! Cô đang ở nơi đâu? Cô bối rối nhớ lại, khi ấy mình đã thiếp
đi trên xe của Ngôn Thiếu Lệ, nhưng... vì sao giờ đây mình lại ở tại chốn
này? Cô chợt hoảng hốt nhận ra, người đang nằm bên cạnh mình lại chính
là Ngôn Thiếu Lệ!

Trong đầu cô lùng bùng nổ vang, dường như toàn bộ máu trên người đều

đổ dồn về não. Cô hối hả nhặt quần áo của mình lên, đầu óc vẫn không
ngừng hỗn loạn.

Cô đã làm gì thế này? Sao cô lại ở nơi đây?.

Không! Không phải cô đã làm gì, mà là gã đã làm gì với cô. Cô cơ hồ

muốn hét toáng lên, không! Không! Không phải như vậy đâu!

Cô như phát điên lay tỉnh Ngôn Thiếu Lệ. Gã lim dim nhìn cô, đột nhiên

mở tròn mắt: "Lạc Mỹ?" Gương mặt gã tỏ ra vẻ vô cùng hoảng sợ.

Lạc Mỹ không biết mình đã gọi cảnh sát như thế nào. Cảnh sát trong

vòng một phút đã đến nơi, họ đưa cô vào trong bệnh viện rồi dẫn Ngôn
Thiếu Lệ về sở.

Cố vấn pháp luật của gia tộc Ngôn Thị lập tức đến sở cảnh sát yêu cầu

bảo lãnh, ban cố vấn tư tưởng của Thường Hân cùng lúc nhận được tin tức,
bắt đầu khẩn cấp triển khai hoạt động.

Còn Lạc Mỹ thì lại một mình đối mặt với cảnh hổ thẹn, bị gặng hỏi

không ngừng nghỉ. Mỗi lần thuật lại, cô có cảm giác như chính mình bị lột
phăng áo quần, trần trụi mang cho mọi người chiêm ngưỡng. Cô cuối cùng
cũng sụp đổ.

Cô la thét, ném đi bất cứ thứ gì có thể ném, gần như phát điên lên. Bác sĩ

không thể không tiêm cho cô một mũi thuốc an thần, cử người giám sát cô
suốt 24 giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.