HƯƠNG HÀN - Trang 44

Lạc Y lại ngẩng phắt đầu lên phô ra một gương mặt đầm đìa nước, đáy

mắt thanh tĩnh lóe lên vẻ oán hận: “Không được! Trong lòng anh ấy có
người khác! Luôn luôn có người khác! Anh ấy luôn nhớ đến con người kia!
Anh ấy không cho em mặc quần áo màu tươi, anh ấy không cho em cắt tóc
ngắn, không cho em mang kim cương... Bởi vì tất cả những thứ ấy đều là
do cô gái kia không thích. Anh ấy muốn biến em thành cái bóng của cô ta!
Không... Anh ấy căn bản là muốn biến hẳn em thành cô ta! Anh ấy không
hề yêu thương gì em, người anh ấy yêu chính là cô gái đó!" Nói xong câu
cuối cùng, nước mắt lại lã chã tuôn rơi, cô nằm gục trong lòng Lạc Mỹ
khóc òa, "Anh ấy... Anh ấy luôn lừa dối làm em đau khổ lắm..."

Lạc Mỹ nghe xong lại như sét đánh ngang tai, trong đầu chợt nảy ra ngàn

vạn vấn đề. Những lời Lạc Y vừa nói hệt như một que diêm, đốt cháy lên
vạc dầu sôi trong cơ thể cô. Dịch thể của cô lúc này đang sôi sục, thiêu đốt
từng sợi dây thần kinh trên người.

Mồng 4 âm lịch này đúng là sinh nhật của cô, cô có nói qua một lần cho

cậu nghe, nhưng cô trước nay không hề biết cậu lại có thể nhớ kỹ đến vậy.
Trước đây cậu chưa hề tặng cho cô bất cứ món quà sinh nhật nào, cô cho
rằng cậu sớm đã quên từ lâu rồi.

Thế nhưng hôm nay...

Thế nhưng hôm nay cậu đã gây ra chuyện lớn như vậy!

Lạc Mỹ hít sâu vào một hơi, nói với Lạc Y: "Chị thay em đi tìm Thiếu

Tử phân trần được không?"

"Không!" Lạc Y quẹt nước mắt bảo: "Em muốn ly hôn!"

"Đừng trẻ con thế, bọn em mới kết hôn được mấy ngày hả?" Lạc Mỹ

trách móc cô, sau đó nhấc lấy điện thoại lên quay số, nhưng di động của
Thiếu Tử đã khóa máy. Cô hỏi Lạc Y: "Anh ta đang ở nhà đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.