HƯƠNG HÀN - Trang 45

Lạc Y lắc đầu: "Em không biết."

Lạc Mỹ ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với Quan Phong: "Ba, ba trông em gái

giúp con, con đi tìm Ngôn tiên sinh."

Quan Phong có chút lo lắng nhìn cô, trong mắt như có phần thấu hiểu.

Ông nhắc: "Đừng đi con à, ngoài kia hình như đang trở trời, dự báo thời tiết
bảo đêm nay sẽ có mưa đấy."

Lạc Mỹ không dám nghĩ ngợi nhiều, cúi đầu nói: "Con sẽ trở về nhanh

thôi."

Quan Phong thở dài một tiếng, đứng lên tiễn cô ra cửa. Lạc Mỹ vịn lấy

khung cửa, hạ giọng nói: "Ba, ba không cần lo lắng đâu."

Quan Phong trăn trở: "Ba làm sao không lo cho được chứ?" Ông định nói

tiếp gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng chỉ nhắc: "Con đi đường nhớ cẩn thận
nhé." Lạc Mỹ lòng càng trống trải hơn, đi nhanh như chạy ra khỏi cửa.

Đến đường Vĩnh Bình Nam, cô bước sang bên dưới tòa chung cư, xa xa

nhìn lên quả nhiên trông thấy ánh đèn hắt ra từ căn phòng trên lầu bảy khu
B, cậu đúng là đang ở đây.

Lạc Mỹ đỗ xe xong, theo thang máy lên lầu, trực tiếp dùng chìa khóa mở

cửa. Quả nhiên, khắp phòng tràn ngập khói thuốc, tại một nơi sâu xa bên
trong làn khói mờ ấy thấp thoáng bóng hình cao lớn của Ngôn Thiếu Tử.

Cô mang chìa khóa xe và chìa khóa nhà vứt cả lên bàn. Chìa khóa văng

đi thật xa, chạm phải bình hoa thủy tinh trên bàn, bật lên hai tiếng "ong
ong". Bình hoa lắc lư một thoáng nhưng vẫn không ngã.

Cô ngồi xuống sô pha, mặt ghế rét căm mang cơn lạnh thấm vào tận đáy

lòng. Cô hỏi: "Rốt cuộc anh muốn thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.