HƯƠNG HÀN - Trang 43

"Có lẽ là do áp lực công việc lớn quá thôi." Lạc Mỹ dịu dàng nói. "Đang

lúc phân chia tài sản, mấy anh em trong nhà đều phải căng sức ra tranh
giành với nhau, có lẽ trong lòng anh ta đang gặp phiền muộn."

"Căn bản không phải như vậy!" Lạc Y quên cả phép tắc hét toáng lên.

"Anh ấy có ý định không muốn chung sống với em, em ngoan ngoãn ở
trong nhà, anh ấy vừa về tới thì lại vô cớ lên cơn với em!"

Lạc Mỹ khẽ vỗ lên lưng cô an ủi: "Được rồi, được rồi, chị sẽ mắng anh ta

thay em được chưa?"

Lạc Y vẫn ôm mặt nhưng đầu thì đã ngả ra, gục vào lòng Lạc Mỹ, cô sụt

sùi kể lể: "Anh ấy... Anh ấy cuối cùng cũng lộ mặt thật ra rồi."

Lạc Mỹ vuốt ve suối tóc mềm mại của cô, khuyên nhủ: "Được rồi, đừng

suy nghĩ lung tung nữa. Chính em đã từng nói, tuy Thiếu Tử có phần nóng
nảy nhưng bụng dạ cũng không phải người xấu mà."

Lạc Y mếu máo đáp: "Em vốn không hề suy nghĩ lung tung, là do anh ấy

buột miệng thốt ra thôi."

Lạc Mỹ dỗ dành cô: "Nín đi, mọi chuyện đã có chị ở đây! Anh ta buột

miệng nói những gì?"

Lạc Y thút thít: "Hôm nay anh ấy vừa tan sở thì hỏi em, ngày 4 là sinh

nhật em, muốn anh ấy chúc mừng thế nào. Chị, sinh nhật em đã qua được
nửa năm rồi, em hỏi anh ấy có phải đang nhớ sinh nhật của người phụ nữ
nào đó hay không thì anh ta nổi đóa lên, còn dùng tay xô đẩy em nữa... Chị,
em không muốn trông thấy anh ấy nữa đâu..."

Lạc Mỹ cố nén cười bảo: "Được rồi, anh ta chỉ nhớ nhầm ngày sinh của

em thôi mà, cũng đâu phải chuyện hệ trọng gì, chị em mình bắt anh ta xin
lỗi là được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.