HƯƠNG HÀN - Trang 51

"Cô cũng thường lui tới nơi này à?" Anh hỏi cô.

Trong hơi nóng và hương thơm của cà phê, cô cảm thấy vô cùng thoải

mái và an tĩnh. Cô dùng một thứ giọng nhẹ bẫng trả lời anh: "Phải, trước
kia tôi thường đến nơi đây, đó là nơi công tác cũ của tôi." Cô chỉ ra ngoài
cửa sổ, hướng về phía tòa cao ốc Ngưỡng Chỉ tại một đoạn khác của quảng
trường.

"Xí nghiệp quan hệ Thường Hân à?" Anh hỏi: "Là chức vụ gì?"

"Trưởng phòng thư ký của Tổng giám đốc." Cô thấp thoáng một nụ cười

nhạt. "Bốn năm rồi."

Cậu khẽ nhíu mày lại, không hiểu vì sao Lạc Mỹ có cảm giác bộ dáng

này của anh giống như một tay súng đang ngắm trúng mục tiêu. Anh nói:
"Thật không ngờ được cô lại là một cô gái thép có ba đầu sáu tay."

Cô bật cười khanh khách hỏi: "Thế nào? Tôi không giống một người đã

từng làm chức vị cao như vậy hay sao?"

"Cô không giống." Thân mình của anh khẽ nghiêng về trước, anh bảo:

"Cô quá yên bình, quá tách biệt với thế giới."

Lạc Mỹ nói: "Quá khen rồi." Sau đó, cô hỏi: "Anh ở nước Mỹ bao nhiêu

năm vậy?"

"Sao cô biết tôi vừa từ Mỹ trở về?" Giọng anh pha sự ngạc nhiên,

nhướng mi lên đầy nghi hoặc.

Cô cười nói với anh: "Trên người anh có mùi của nước Mỹ."

"Vậy à?' Anh mỉm cười dí dỏm, "Tôi còn tưởng mình là người duy nhất

sống ở New York hai mươi năm nhưng không hề bị thành phố ấy ảnh
hưởng chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.