HUƠNG MÙ U - Trang 293

Tiên Sa thì thầm. Tiếng thì thầm của nàng nhẹ hơn hơi thở.

- Tiên Sa...

Hoài không khóc mà nước mắt tuôn thành giọt rơi trên khuôn mặt đầy máu
của Tiên Sa. Anh ôm ghì thân thể của người yêu vào lòng như biết phút
giây từ biệt sẽ tới. Tiên Sa nhắm mắt từ giã người yêu với nụ cười nở ra
không trọn trên đôi môi lấm tấm máu hồng.

- Ông thầy... Cô Tiên Sa chết rồi ông thầy...

Hoài ngước nhìn lính của mình giây lát rồi ôm lấy xác của người yêu thất
thểu đi về phía bờ sông. Anh và lính đào cái huyệt ngay dưới gốc cây dừa
lão. Anh muốn Tiên Sa được an nghĩ nơi có bốn chữ " Tiên Sa nhớ Hoài ".

Mười giờ sáng giang đỉnh của Thường cặp bến để đón dân chúng tản cư ra
khỏi vùng giải phóng. Gặp Hoài anh mới biết tin Tiên Sa chết vì đạp phải
lựu đạn. Tối hôm qua những người lính du kích của mặt trận đã lén gài lựu
đạn để bẩy lính quốc gia. Nhưng họ đã không giết chết kẻ địch mà giết chết
một cô gái hiền lành và vô tội. Được lệnh của tiểu đoàn di chuyển về Châu
Hoà, Hoài nhờ Thường lo cho bà ngoại, ba và em gái của Tiên Sa. Thường
sốt sắng nhận lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.