HUƠNG MÙ U - Trang 45

Tiên Sa thanh khiết và thuần hậu. Nó là cái phần hồn sâu kín không có gì
quý hơn mà cũng không có gì so sánh được...

Hoài ngừng nói quay nhìn cô bạn gái. Anh thấy được đôi mắt đang dõi
trông một cái gì thật mơ hồ và cũng thật gần gụi trên dòng sông Ba Lai đầy
lục bình trôi lêu bêu.

- Ai bảo Tiên Sa không thoa má hồng. Tiên Sa đánh má hồng bằng nắng
của mặt trời, tô môi son bằng bùn non của sông Cửu Long, xức dầu thơm
bằng mùi hương diễm tuyệt của hoa mù u. Những thứ đó tự nhiên như gió,
như trăng sao... Người ta thường hay loay hoay đi tìm, đi kiếm một cái gì
mà họ không biết rằng cái mà họ nhọc công tìm kiếm đã có sẵn trong họ...
Cái đẹp của nhan sắc là cái đẹp sẽ bị thời gian tàn phá trong khi cái đẹp của
tâm hồn là cái đẹp hằng cửu, bất biến bất hoại...

iên Sa mỉm cười nhìn Hoài đăm đăm. Dường như một vài lời trong câu nói
dài lê thê của Hoài đã mở cho nàng thấy được một cái gì mà nàng đang tìm
kiếm.

- Nếu Tiên Sa dang nắng đen thui Hoài có thương không?
- Thương... Thương nhiều hơn...
- Nếu Tiên Sa hôi bùn sình Hoài thương không?
- Thương...
- Nếu môi của Tiên Sa dính bùn Hoài dám hôn không?
- Dám...
Hoài quả quyết.

- Mình đi dìa Hoài... Trưa rồi... Tiên Sa còn phải sửa soạn mọi thứ để mai
giựt dừa...
Quay nhìn dòng sông Ba Lai rồi nhìn gốc dừa lão trơ vơ Hoài chợt nảy ra ý
nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.