HUƠNG MÙ U - Trang 97

- Gọi là quen nhưng tôi cũng biết đây là mối tình vô vọng. Cô ta đẹp. nhà
cô ta giàu sang, còn tôi nghèo, nhà sàn vách ván. Trường Trưng Vương ở
gần sở thú cho nên mỗi lần muốn gặp cô ta tôi phải đi qua sở thú. Một buổi
trưa qua sở thú tôi đứng nơi chuồng khỉ thế là cái hứng nổ bùng...

Quỳnh, cậu con trai có cái tên con gái và vóc dáng như thư sinh tham gia
câu chuyện.

- Tôi có người anh bà con ở Sài Gòn học ban triết trường đại học văn khoa.
Ảnh có mang về cho tôi mấy tờ Sáng Tạo, trong đó có nhiều bài thơ tự do
lắm... Ảnh nói có rất nhiều thi sĩ hoặc sinh viên học sinh thích làm thơ tự
do bởi vì nó dễ làm, không gò bò và câu thúc bởi luật lệ...

- Anh Quỳnh nói em mới nhớ. Em có đọc bài thơ của Trần Dạ Từ...

Thùy Dương, cô gái nhỏ tuổi nhất trong bọn nói. Mới đệ ngũ thôi nhưng cô
bé là một trong những hoạt động viên hăng hái nhất. Dù không có làm thơ
nhưng cô bé lại thích thơ, mê văn chương và âm nhạc. Cô bé là một người
có tâm hồn nghệ sĩ.

- Trần Dạ Từ là nhà thơ trẻ. Tôi nói trẻ khi so sánh với Đinh Hùng và Vũ
Hoàng Chương là hai thi sĩ tiền chiến. Thơ tự do được giới học sinh và sinh
viên ưa chuộng nhất... Một chữ, ba chữ, năm chữ, mười chữ cũng được,
miễn là làm sao lọt qua lỗ tai người nghe, thấm vào hồn người đọc. Cái
hứng mới quan trọng. Đó là quan niệm của tôi đối với thơ...

Hoài uống ngụm nước trà nguội. Mùi hoa lài thoang thoảng. Anh hơi mỉm
cười nhìn Tiên Sa đang ngồi sau lưng Hương đối diện với mình.

- Nghe Tiên Sa kể anh Hoài đàn và hát hay lắm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.