HƯỚNG NGHIỆP TRONG THỜI ĐẠI 4.0 - Trang 107

Tại Clark, Terman tìm thấy sự tự do ngoài sức tưởng tượng để
nghiên cứu bất cứ điều gì ông muốn; mối quan hệ thoải mái, thân
thiết giữa một vài sinh viên và đội ngũ giảng viên; và niềm vui ngây
ngất từ buổi hội thảo vào tối thứ Hai hằng tuần của Stanley Hall. Tại
hội thảo, hai sinh viên sẽ trình bày một báo cáo về nghiên cứu của
họ rồi Hall sẽ dẫn dắt quy trình phản biện theo nhóm. Cuối mỗi buổi,
Hall sẽ cung cấp một bản tóm tắt sâu sắc về cuộc thảo luận đó,
phần tổng kết này hấp dẫn đến mức khi về nhà, Terman vẫn “ngỡ
ngàng và say sưa”, “tỉnh táo nhớ lại suốt nhiều giờ và trình bày rõ
ràng những điều sáng suốt mà tôi lẽ ra nên và không nên nói”.

10

Hall đã tuyển vào trường các giảng viên trẻ tuổi, những người tiếp
cận tâm lý học với sự quan tâm đến khả năng đo lường chính xác.
Họ tìm cách tách tâm lý ra khỏi nguồn gốc triết học của nó và biến
nó thành một nhánh của khoa học. Tuy nhiên, Terman không quan
tâm đến việc sử dụng “những dụng cụ vô hồn” trong các phòng thí
nghiệm tâm lý mới. Ông bị lôi cuốn vào một lĩnh vực ngoài lề: Kiểm
tra trí tuệ. Khi ông gặp Hall, Terman nhớ lại, “Ông ấy đã khẳng định
rất rõ sự phản đối của mình về kiểm tra trí tuệ; nhưng vì thấy rằng
tôi quá say mê với nó, nên cuối cùng, ông ấy chúc tôi thành công và
đưa ra một số lời khuyên về nguy cơ nhầm lẫn bởi bề ngoài trông
chính xác của các phương pháp định lượng.”

11

Đối với luận án tiến sĩ của mình, Terman đã phát triển các bài kiểm
tra mà ông hy vọng sẽ tiết lộ các thành phần cấu tạo nên “trí thông
minh tổng quát”. Ông chọn ra 14 học sinh và dành hơn 3 tháng, 36
giờ/tuần để kiểm tra và phỏng vấn họ. “Các chủ thể nghiên cứu là
những học sinh sáng giá nhất hoặc yếu kém nhất từ các trường
công lập trong khu vực gần Đại học Clark,” ông viết.

12

Cuối bài báo

cáo, quan sát cuối cùng của ông đó là nghiên cứu này “đã củng cố
tầm quan trọng của tư chất to lớn hơn hẳn giáo dục và đóng vai trò
quyết định mức độ thông minh của một cá nhân so với những người
cùng trang lứa”.

13

Ông đặt tên cho luận văn đó là “Thiên tài và kẻ

ngốc”. Khi được trao bằng tiến sĩ vào năm 1905, ông không lập tức
trở thành giảng viên đại học mà nhận vị trí hiệu trưởng trường trung
học ở San Bernardino, miền Nam California. Năm 1906, ông được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.