HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 155

Có lẽ đói cả ngày, về đến nhà, Giang Văn Khê ra sức ăn thật nhiều, đến

khi không đi nổi nữa nằm lăn ra giường, ngẩn ngơ nhìn chiếc móc khóa
giày pha lê.

Cố Đình Hòa tặng cô một thứ có ý nghĩa đặc biệt như thế, cô nên tặng

anh cái gì đây? Nhưng, nếu cô tặng lại quà cho anh, có nghĩa là cô đã chấp
nhận anh?

Vấn đề này khiến cô rất bối rối.

Xoay người lại, ánh mắt liếc thấy máy vi tính đối diện, bất giác nhớ lại

chuyện Quỷ Tóc Bạc cố ý hành hạ cô khi tan sở.

Tốt bụng lại không được báo đáp!

Qua chuyện hôm qua và hôm nay, cô đã rõ mấy chân lý quan trọng: Thứ

nhất, boss mãi mãi không xứng đáng được thương hại cho dù boss đã đặt
nửa chân vào quan tài; thứ hai, đừng tự cho rằng mình đã nắm được nhược
điểm của boss, lúc nào nó cũng có thể biến thành nhược điểm của bạn; thứ
ba, đừng tốn một xu nào cho boss, lúc nào cũng có thể mất tiền vô ích; thứ
tư, đừng bao giờ nói xấu boss, vì tai anh ta rất dài.

Ngồi máy tính, cô lại tính toán gần nửa giờ đồng hồ, nhìn số liệu trên đó

mà lòng đau như cắt.

Chẳng qua là ngủ một ngày trên sofa của anh mà thôi, huống hồ là của

công ty cấp cho, chứ có phải khách sạn năm sao đâu, mà lại còn trừ tiền của
cô. Quỷ Tóc Bạc này sao có thể đối xử với ân nhân cứu mạng như thế, biết
sớm thì cô đã cho anh sốt chết quách đi rồi.

Còn nữa, nói bằng giọng ra lệnh bắt cô phải đổi nhãn hiệu kẹo cao su.

Ôi trời, sao cô lại xui xẻo như thế, sao lại gặp một boss như thế chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.