HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 197

nghĩ cậu ta thế này thế kia, chỉ cần em mở lời thì cậu ta nhất định sẽ dạy
em”.

“Em thấy thôi vậy.” Quỷ Tóc Bạc mà chịu dạy cô, trừ phi mặt trời mọc

đằng tây. Lần trước trong nhà hàng còn nói gì mà ly cà phê trong tủ cứ lấy,
nhưng hôm sau thấy cô, gương mặt anh giống như sương mù tháng Sáu, ai
dám nhắc đến chuyện mượn ly cà phê của anh chứ.

“Tốt thôi. Tự em tính đi”, Nghiêm Tố cười khẽ.

Thời gian buổi chiều trôi qua như thể ốc sên bò, cuối cùng đã đến lúc tan

sở.

Giang Văn Khê tay chống lên cằm, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa

đối diện.

Từ lúc buổi sáng Nghiêm Tố đề nghị cô đến tìm anh, cả ngày nay, trong

đầu cô cứ xoay mòng mòng hình ảnh anh nhướng mày mím môi. Ngay cả
lúc họp, cô cũng không kìm được lén lút nhìn anh, bị anh phát hiện còn giả
vờ như đang chờ đợi anh phát ngôn trong cuộc họp.

Ngày mai là cuối tuần rồi, rốt cuộc cô phải nói thế nào đây? Nhưng cô

thật sự muốn tiết kiệm hai trăm năm mươi tệ kia.

Ôi chao, đều tại cái người đề nghị kia, ái mộ anh ta thì cũng đừng hãm

hại dân đen như thế chứ.

Cô ngẩn ngơ, rồi “cách” một tiếng, cánh cửa đối diện mở ra, cô nhìn

thấy Quỷ Tóc Bạc từ trong bước ra, thần kinh căng thẳng lập tức nhảy ra
khỏi chỗ ngồi.

“Binh” một tiếng, chân đụng vào bàn, đau đến nỗi cô chỉ muốn túm tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.