HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 226

Về lại phòng, cô nhìn những mảnh vỡ đĩa CD trên bàn viết, bất giác gò

má lại nóng bừng.

Tạo nghiệt, đều do tên bán đĩa lậu chết tiệt kia, đúng là hại người.

Dọn dẹp qua loa căn phòng, cô tắm rửa rồi lên giường, nằm trên giường

nhìn đăm đăm lên trần nhà trắng tinh, cắn môi theo thói quen, trong đầu vẫn
lấn cấn chuyện tám giờ sáng mai, nếu anh đến đón cô thật thì phải làm sao?

Nghĩ mãi, nghĩ mãi, ba chữ “quy tắc ngầm” nhảy vào trong đầu cô.

Trong bóng tối, cô hoảng loạn kéo chăn lên.

Cô không có tài sản cũng chẳng có nhan sắc, so với những cô nàng xinh

đẹp cạnh anh mà cô đã từng thấy, người ta cần vóc dáng có vóc dáng, cần
nhan sắc có nhan sắc, dạng chim ngố ngốc nghếch khờ khạo như cô không
biết phải xếp hàng tới tận đâu, chứ đừng nói đến người phụ nữ xinh đẹp họ
Tăng thường xuyên ra vào văn phòng anh, và cả người phụ nữ họ Châu rất
đẹp, cô đã từng gặp ở hôn lễ lần trước.

Haizzz, với bộ dạng này của cô, làm sao xứng đáng với “quy tắc ngầm”

của người ta.

Giả như, câu nói đón cô đi làm chỉ là khách sáo, đến lúc đó cô không chỉ

đào hố chui xuống là xong.

Bỗng nhớ ra điều gì đó, cô cầm di động đặt trên tủ đầu giường, tay phải

cầm nó, bỗng dưng, giống như đang nắm tay anh vậy, cô tìm ra cuộc gọi
cuối cùng trong nhật ký cuộc gọi, nhìn chăm chăm hàng số đó, do dự không
biết có nên lưu lại hay không.

Giây sau, cô căng thẳng bắt đầu nhập tên anh, từ “Lạc Thiên” đến “A

Thiên” đến “Kẹo cao su”, “Quỷ Tóc Bạc”, thậm chí cả danh xưng “Thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.