HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 225

vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Ban nãy anh lại cưỡng hôn cô, có lẽ chính
vì bị cái đĩa chết tiệt kia cám dỗ. Nói ra thì, họa là do cô gây ra. Từ đầu chí
cuối, anh đều tỏ vẻ bị cưỡng bức. Anh thích cô mới hôn cô, đó là chuyện
không thể.

Anh nhíu mày, hỏi: “Quan hệ đó? Vậy em nghĩ là quan hệ nào?”.

“Ưm?”, cô ngẩng lên, không hiểu.

“Đầu người óc heo!”, anh tức đến độ không nói được gì, quay người đi

xuống lầu.

Ngồi vào xe, anh dựa vào lưng ghế thở dài, một đống hoa tươi đang chờ

anh hái, anh lại đi ngắt ngọn cỏ này. Đúng là sắp bị cô làm cho tức đến thổ
huyết, chưa từng thấy đầu óc ai cứng nhắc như vậy, ý tứ của anh đã quá rõ
ràng, có khó hiểu đâu? Anh đúng là bái phục cô rồi.

Anh lại thở dài, ngẩng lên nhìn tầng năm vẫn còn sáng đèn, ủ rũ khởi

động xe rồi lái đi.

Cô thẫn thờ nhìn theo hành lang tối đen, một lúc lâu sau mới mệt mỏi

khép cửa lại. Tựa lưng vào cửa, cô nghĩ đến lời trước khi đi của anh, rốt
cuộc nó bao hàm ý nghĩa gì.

Cô rất mong chờ có tiến triển với Cố Đình Hòa, nhưng tất cả đã bị mấy

chiếc đĩa ấy hủy diệt, thế nên mọi chuyện đã khác hoàn toàn.

Cô đưa tay lên nhìn miếng băng dính trên vết thương, nhớ đến khoảnh

khắc anh nắm lấy đôi tay lạnh ngắt của cô, có một hơi ấm thấm vào tận sâu
thẳm trái tim.

Haizzz, sao mới mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi mà cán cân thiên bình

trong lòng đã lệch rồi, chẳng lẽ cô bẩm sinh đã là một cô gái dễ thay đổi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.