HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 223

Gân xanh trên trán anh hằn lên, khóe môi không ngừng giật giật. Một

câu chửi thề bị nén lại, đều do “Quyền Hoàng” chết tiệt kia mới khiến anh ý
loạn tình mê đi thích cô nàng cỏ ngốc nghếch đó.

“Tránh ra”, anh giật lấy bát trên tay cô, đuổi cô ra khỏi nhà bếp.

Cô dựa vào khung cửa, lặng lẽ nhìn đôi tay mải miết làm việc của anh.

Dưới ánh sáng trắng, chiếu lên gương mặt nhìn nghiêng hoàn mỹ của

anh, mái tóc rất đẹp, vầng trán rộng, đôi mắt sâu thẳm, sống mũi cao thẳng,
và cả đôi môi mỏng gợi cảm…

Ánh mắt cô dừng lại ở đôi môi anh như không thể rời đi được, trong đầu

bỗng xuất hiện cảnh ở ban công lúc nãy. Trước tiên là vô lý gặm nhấm giận
dữ, tiếp đó là dịu dàng nhẹ nhàng ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi linh hoạt khéo
léo, cứ như lúc nào cũng vô tình hữu ý ve vuốt khiêu khích, trong lúc quấn
quýt, cô đã lạc hồn…

Cô không kìm được lại cắn môi dưới, gò má càng lúc càng nóng.

“Em… có thể đổi chỗ khác để mơ mộng không?”, giọng nói trầm trầm

quyến rũ vẳng đến.

“Hả?” Lúc nãy đôi môi mỏng rõ ràng còn cách xa cô, lúc này lại gần

trong gang tấc, cô ngượng ngùng nhìn đi nơi khác, đỏ mặt quay đi.

Lau khô tay, anh nhìn đồng hồ treo tường, đã chín rưỡi tối.

“Tôi phải về đây.” Giờ này đối với người thường xuyên phải dự tiệc tiếp

khách như anh mà nói, thì ngay cả cái gọi là “cuộc sống về đêm mới bắt
đầu” cũng không được tính. Nhưng, anh phải về, anh không muốn đêm đầu
tiên đã làm ngọn cỏ này sợ hãi, khiến cô hiểu lầm anh có ý đồ bất lương với
cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.