HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 221

Khuấy mì trong bát, một lúc lâu sau cô vẫn không kìm được hỏi: “Tại

sao cuộc thi đó phải ra quy định phòng đứng cuối bảng bị phạt năm trăm
tệ?”.

Anh ngước lên, vẻ mặt mơ hồ, hoàn toàn không hiểu cô đang nói gì.

Anh cau mày, thắc mắc: “Cái gì mà phòng bị phạt?”.

“A? Tức là tham gia cuộc thi Quyền Hoàng ấy, phòng xếp đầu bảng sẽ

có năm ngàn tệ tiền thưởng, còn phòng đứng cuối bảng sẽ bị phạt năm trăm
tệ”, cô cắn đũa, nói.

Khóe môi anh co giật.

Để khuyến khích ý chí chiến đấu của nhân viên, Giang Hàng có một quy

định bất thành văn, tức là hoạt động trong buổi liên hoan cuối năm sẽ có
một phần thưởng lớn, đồng thời cũng có một phần tiền phạt, quy định bất
thành văn này đã trở thành văn hóa doanh nghiệp đặc biệt của Giang Hàng.

“Sao? Có đề nghị khác?”, anh nhướng mày.

Cô cắn môi, nói: “Em chỉ cảm thấy trò thi đấu này không công bằng

lắm”.

“Sao không công bằng?”

“Văn phòng tổng giám đốc chỉ có em và chị Nghiêm, các phòng khác ít

nhất cũng có hai đồng nghiệp nam, bọn em sao có thể biết chơi trò chơi
dành cho con trai này, cả công ty đều biết văn phòng tổng giám đốc đứng
cuối rồi.” Giọng cô càng lúc càng nhỏ, “Em không muốn bị phạt…”.

Vẻ mặt anh đơ ra như khúc gỗ, im lặng hồi lâu, anh có vẻ không vui:

“Nên em muốn học chơi? Đảm bảo ít nhất không đứng hạng chót?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.