HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 239

“Lại nói bậy”, cô vào nhà, “Đang làm gì đó?”.

“Quét nhà”, Lý Nghiên mệt mỏi nói.

Cô đón lấy đồ hốt rác trong tay Lý Nghiên, nói: “Tự dưng lại đi quét nhà

giúp tớ làm gì?”.

Lý Nghiên rũ người ngồi xuống sofa, nói: “Cậu còn nói à, tớ tưởng cậu

xuống dưới dỗ dành anh tóc bạc rồi lên đây ăn, kết quả là cậu giỏi lắm, chơi
trò mất tích, mà đi liền mấy tiếng. Haizzz, điển hình của loại mê trai bỏ bạn
là đây. Cậu tưởng cậu đi rồi thì ở đây thái bình à?”.

“…” Cô trả lại đồ hốt rác về vị trí cũ rồi ngồi xuống sofa, “Tớ cũng

không ngờ anh ấy không chịu lên ăn cơm…”.

“Đi ăn chơi ở đâu đó? Ăn mặc thế này không sợ nhà hàng người ta đuổi

ra ngoài à.” Lý Nghiên đưa tay kéo tạp dề hoạt hình trẻ con trên người
Giang Văn Khê, rồi lại kéo áo vest ngoài cô đang mặc.

Cô bỗng đỏ bừng mặt, vội vàng đứng lên cởi áo vest và tạp dề ra, vào

phòng mặc thêm áo khoác rồi ra ngoài.

“Ăn chơi cái gì? Đi húp cháo ấy mà…”, hai tay cô ôm gối, vẻ mặt bất

lực.

Khi lên xe, cô vốn định cởi tạp dề khiến cô trông rất ngốc nghếch ra,

nhưng Lạc Thiên không chịu, nói gì mà cô mặc rất đẹp. Nhưng cô có thể
nhìn ra từ nụ cười như có như không của anh, rõ ràng là anh đang đùa giỡn
cô, làm gì có người nào mặc tạp dề ra ngoài ăn cơm chứ, chẳng khác nào
đến phá hoại nhà hàng người ta.

“Phụt…” Ngụm nước Lý Nghiên vừa uống lập tức phun ra, “Không phải

chứ?! Anh đẹp trai tóc bạc ki bo thế, mời cậu húp cháo thôi à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.