HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 390

Trong đầu cô hiện ra cảnh trong phim thần tượng, các nam chính gần

như thích đưa nữ chính đến cửa hàng chọn quần áo, ngắm nữ chính không
ngừng ra ra vào vào phòng thử đồ, trái một bộ, phải một bộ, thử các bộ
trang phục xinh đẹp, đợi thử hết xong, cuối cùng có một bộ khiến mắt nam
chính sáng lên, kêu: “Mua nó đi”. Sau đó hai người khoác tay nhau, tham
dự yến tiệc bằng những bước chân thanh lịch.

OMG! Kiểu phim cũ rích này sao lại xảy ra với cô chứ? Mô típ quá quen

thuộc là sao?

Những bộ lễ phục này quá đẹp, cô không kìm được đưa tay sờ lên một

bộ lễ phục màu đen chất lượng tuyệt vời, thiết kế rất sang trong thanh lịch
nhưng không mất đi vẻ quyên rũ, xuýt xoa vẻ đẹp của nó. Ánh mắt vô thức
liếc nhìn bảng giá, giây sau, mắt cô trợn to, khoan đã, cái này... phía sau có
mấy số không vậy???

Tay lại sờ bộ bên cạnh, giá vẫn kinh khủng như cái kia.

OMG! Trong lòng cô không ngừng hét lên, một bộ trang phục bình

thường không có cơ hội mặc lại đắt thế này? Đúng là tội lỗi!

Cô xuýt xoa liên tục, sợ hãi rụt tay lại, chi sợ sờ nữa thì sẽ làm hỏng bộ

lễ phục đó.

Jessie đứng một bên khoanh hai tay lại quan sát Giang Văn Khê đã được

một lúc. Cô thấy rất khó tin bởi bao năm nay, ai kia chưa bao giờ đi mua
sắm với phụ nữ, thế mà chỉ một cuộc điện thoại đã bắt cô phải phục mệnh
chờ sẵn ở cửa hàng lại còn cùng một cô gái đến chọn quần áo.

Nhìn vẻ mặt anh cần cẩn thận thận, sợ trong miệng thì tan ra, nâng trong

tay thì sợ làm vỡ, ôi chà! Tình yêu thật đáng sợ!

Lạc Thiên thấy Giang Văn Khê ngần ngừ trước bộ lễ phục màu đen rất

lâu, tưởng cô thích nên bước đến, gỡ bộ đó ra khỏi giá: “Thích thì thử đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.