HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 420

“Không thể nào, không thể nào, không thể nào...”, cô không ngừng lảm

nhảm.

Quen với Lạc Thiên bao lâu nay, dựa vào sự hiểu biết của cô về anh, anh

tuyệt đối không phải loại người đó. Tối mấy hôm trước anh và cô đều
không kiềm chế được, cô từ chối anh, anh cũng không tiến thêm bước nào,
thậm chí còn xin lỗi cô. Tối hôm qua càng thế, cùng ngủ một giường, anh
lại không có động tác xâm phạm, tối qua cũng là đêm cô ngủ ngon nhất
trong gần mười năm nay.

Nhất định là nhầm lẫn.

Nếu không thì gã đàn ông tên Vương Hạo Lỗi kia đang nói dối, cô nhìn

thấy sự ghen tức của hắn đối với Lạc Thiên từ trong mắt hắn, từ đầu đã sỉ
nhục Lạc Thiên, nhất định là gã đàn ông này đang nói dối.

Cô quay sang nhìn Vương Hạo Lỗi, nghiến răng hỏi: “Mười năm trước

rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.

“Hà hà, muốn biết à?” Vương Hạo Lỗi cố ý làm bộ làm tịch, “Vậy thì

ngồi gần đây nghe anh kể này”. Hắn nhích sát vào cô, đùi dán vào đùi cô,
cố ý chà xát.

Cô cố nhẫn nhịn, thề với lòng, chi cần gã đàn ông háo sắc to gan này nói

xong chuyện đó, cô mà không ném hắn vào bồn phun nước, “Rửa tội” cho
hắn thì tên Giang Văn Khê sẽ viết ngược!

“Mười năm trước, vị hôn phu yêu quý của cô thi đậu vào Đại học H

danh tiếng của thành phố N, trở thành sinh viên xuất sắc nổi tiếng. Ai cũng
nói cậu ta rất ưu tú, nếu không phải do chuyến đi du lịch dã ngoại vào mùa
hè lên năm hai, không ai biết cậu ta là một kẻ mặt người dạ thú. Cô gái thôn
quê ấy mới tròn mười tám tuổi, đang độ thanh xuân, có cả một quãng thời
gian tươi đẹp chờ đón, nhưng lại bị cậu ta hủy diệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.