HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 557

Ra khỏi taxi, chị lảo đảo bước vào thang máy.

Ra khỏi cửa thang máy, chị bất ngờ thấy ngoài cửa, người đàn ông đã

bắt chị lặng lẽ rơi nước mắt gần hai mươi năm nay.

Giang Hoài Thâm dập tắt nửa điếu thuốc lá đang hút dở, đưa một bó hoa

bách hơp trắng muốt cho chị, nói: “Tuy đã quá mười hai giờ, nhưng vẫn
phải nói một tiếng, chúc mừng sinh nhật”.

“Ba mươi chín tuổi, ha, rất xứng đáng để chúc mừng ư? Hay là anh nghĩ

nhắc nhở tôi lại già đi một tuổi là chuyện rất sảng khoái?”. Chị khẽ gạt bó
hoa bách hợp ra, mò lấy chìa khóa định mở cửa nhưng chìa khóa cứ như đối
đầu với chị, không cách nàot ra vào ổ khóa được.

“Em uống say rồi, để anh”, Giang Hoài Thâm đang định lấy chìa khóa

thì bị chị gạt ra, bó hoa bách hợp rơi tuột xuống đất, một chiếc hộp nhung
hình trái tim rơi ra, nhưng chị không nhìn thấy.

Chị quát lên với anh: “Giang Hoài Thâm, căn nhà này là do tôi mua, xin

anh sau này đừng tự tiện đên nữa. Cút về địa bàn của anh mà lo đám cưới
đi”.

Anh không giận mà cười.

Vì đã bao năm rồi, anh lại nhìn thấy cô bé mười mấy tuổi, suốt ngày

thấy anh là mắng lưu manh thối tha.

Anh chậm rãi cúi xuống, nhặt chiếc hộp nhung và bó hoa bách hơp lên,

đưa đến trước mặt chị: “Chẳng lẽ em muốn anh cử hành đám cưới một
mình?”.

Chị đờ đẫn nhìn chiếc hộp hình trái tím màu đỏ rât đẹp ấy, trong tích tãc,

nơi lông ngực dội rất manh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.