HƯỚNG VỀ TRÁI TIM - Trang 99

“Tôi biết”, Giang Văn Khê trầm tư nãy giờ bỗng thốt lên, khiến Lý

Nghiên giật thót mình.

“Khê Khê, hôm nay cậu không uống rượu mà hồ đồ thế?”

Cố Đình Hòa nghe thấy liền nói: “Nói nghe thử xem”.

“Thứ nhất, nếu có khách đặt ‘tàn hoa bại liễu’ như thế, nhân viên cửa

hàng nhất định sẽ tò mò, ít nhiều cũng có ấn tượng với kẻ đó, mà ba đóa
hoa này sau khi được đưa đi lại không tra ra được là ai tặng, cho dù người
đặt hoa bí ẩn thế nào cũng sẽ có sơ hở để tìm ra. Muốn làm mọi chuyện mà
không để lại chút dấu vết nào, trừ phi người đó chính là nhân viên của cửa
hàng hoa, cố tình che giấu thân phận người đặt hoa. Thứ hai, từ số liệu
thống kê tội phạm ngoại tỉnh khá điển hình mấy năm gần đây, loại tội phạm
này thường chọn buổi tối để ra tay gây án ở ngoại ô thành phố, trong vụ án
này là ngoại ô phía tây. Tại sao các cô gái bị hại đều là người ngoại tỉnh tập
trung ở khu phía tây, chứ không phải là ở khu khác, còn hiện trường vụ án
lại là ngoại ô phía tây? Có nghĩa là, hung thủ vô cùng quen thuộc với khu
vực tập trung người ngoại tỉnh phía tây, bạn gái của hung thủ chắc chắn
cũng đã từng làm nghề đó đúng không?” Đôi mắt sáng rực của Giang Văn
Khê rất nghiêm túc và thông minh.

“Khê Khê…”, Lý Nghiên kinh ngạc nắm lấy cánh tay Giang Văn Khê.

“Đúng, chính xác.” Cố Đình Hòa nheo mắt, chăm chú quan sát Giang

Văn Khê, cô lúc này khác hẳn với lúc bình thường.

Nghe câu trả lời của Cố Đình Hòa, Lý Nghiên sửng sốt kêu lên: “Khê

Khê, sao cậu biết?!”.

“Tiểu Cố đã nói đó thôi. Tuy hung thủ bị bạn gái bỏ rơi, nhưng trong

thành phố N này các cô gái người Thái Thuận làm trong rất nhiều ngành
nghề khác nhau, chứ không chỉ có ba cô gái đó, tại sao hung thủ chỉ chọn ra
tay với ba cô đó? Vì bọn họ là ‘gái’. Hung thủ gây án đều có động cơ, hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.