HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU - Trang 186

Lâm Nguyên Nhất tiến lại gần tôi, giữ tay tôi lại rồi hỏi: “Tiểu Vi, cậu

không sao chứ?”. Trong lòng tôi thoáng chút bất ngờ, mơ hồ cảm thấy hành
động của cậu ấy vượt quá sự thân thiết thông thường nên tôi khẽ rút tay ra.

Trình Chân nhìn thấy Lâm Nguyên Nhất kéo tay tôi, khựng lại giây lát

rồi ngay lập tức kéo tôi về phía cậu ấy, trong ánh mắt Trình Chân như phát
ra những tia lửa nhằm thẳng vào Lâm Nguyên Nhất.

Trình Chân cười nhạt, chỉ vào Lâm Nguyên Nhất rồi quay sang hỏi

tôi: “Chị thích anh ta phải không? Thích đến mức bị anh ta hại chết cũng
không có ý nghĩa gì phải không?”

Những lời nói của Trình Chân khiến cho Lâm Nguyên Nhất, người từ

đầu giờ vẫn luôn im lặng, không thể kiềm chế được sự tức giận.

Trình Chân tiến lại gần Lâm Nguyên Nhất nói: “Bây giờ tôi thật sự

thấy rất hối hận, trước đây tôi không muốn ép Tiểu Vi, muốn chị ấy dần
dần hiểu rõ được tình cảm của mình, để chị ấy tự lựa chọn, nhưng bây
giờ… Anh căn bản không có tư cách để đấu với tôi”. Cậu ấy nói rồi đưa tay
về phía tôi, thấp giọng nói, “Tiểu Vi, em thích chị, vì thế, em tuyệt đối sẽ
không bao giờ từ bỏ chị”.

Tôi sững người nhìn Trình Chân, trong lòng cảm thấy nhói đau. Cả

người như đang ở trong mơ.

Tôi cười khổ sở, lắc đầu với Trình Chân: “Người không giữ lời hứa là

em, rõ ràng đã hẹn với chị rồi, lại còn ở bên cạnh người con gái khác, em
có tư cách gì xía vào chuyện của chị”.

Nói xong, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng đau đớn, cảm giác cay

đắng, xót xa bao trùm lấy tôi. Chỉ cần tôi ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt lấp
lánh như những vì sao của Trình Chân, tôi sẽ không thể kìm được mà rơi
nước mắt. Tôi cúi đầu, kéo kéo vạt áo Lâm Nguyên Nhất, khẽ nói: “Bây
giờ đầu mình đang rối bời, không thể cho cậu bất cứ câu trả lời nào cả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.