HƯƠU LẠC LỐI - Trang 12

Mỗi một chỗ tại đây, canh phòng nghiêm ngặt.

Tới ngoài cửa tòa nhà trung tâm, có hai giám ngục đứng thẳng tắp.

Giáo sư Phương lấy ra giấy tờ cho bọn họ xem, một hàng năm người

được cho phép tiến vào.

Có chỉ đạo viên đi ra nghênh đón, đưa bọn họ đi qua hành lang lạnh

lẽo không ánh sáng, tới phòng khách nằm phía cuối, nói chờ sau khi phạm
nhân tập hợp trở về, buổi giảng dạy có thể bắt đầu.

Bạch Lộc vừa muốn chọn chỗ ngồi xuống, đã thấy Đường Giai không

an phận hưng phấn chạy tới trước một cửa sổ, kích động gọi những người
còn lại nói: “Mau qua đây nhìn, rất nhiều người!”

Giáo sư Phương nhìn quen không trách, lắc đầu.

Khương Kỳ bị thu hút chạy tới trước tiên, Bạch Lộc và Hà Thanh

Thanh theo sau vây quanh, mấy người chen nhau nhoài ra bệ cửa sổ, như là
thấy thứ mới lạ, ánh mắt nhìn chằm chằm các phạm nhân được triệu tập
chính giữa sân thể dục ở phía xa.

Bọn họ mặc đồ tù màu xanh xám thống nhất, trên vai và lưng là từng

đường kẻ sọc xanh trắng, hàng ngũ đứng ngay ngắn nghe theo chỉ thị.
Tiếng huýt còi sắc bén của giám ngục thổi lên, từng hàng ngũ giống như
học sinh luyện tập trở về, theo quy luật thứ tự hướng về một lối đi.

Giữa bọn họ, có người ở đây cả đời, đến chết cũng không ai biết; có

người thì sống một ngày bằng một năm, chờ đợi năm tháng ra khỏi cánh
cửa sắt nhìn lên một bầu trời khác.

Con người luôn ý thức được thời điểm gây tội lỗi, bắt đầu sợ hãi phải

chịu cái giá phải trả, có tỉnh ngộ nhiều bao nhiêu đều là phí công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.